ĐẮM SAY - Trang 214

"Chị ấy có vẻ rất sợ và nói rằng chị ấy không tin tưởng con ngựa ấy

được.

Chị ấy nói cô nàng này hưng phấn quá và đá phăng em ra ngoài."

"Anna nên phản ứng mạnh hơn thế nữa để em không dẫn con ngựa đó ra

ngoài khi nó quá hung hăng."

"Chị ấy nghĩ rằng chắc em không sợ sệt gì, em đoán thế! Chị ấy nói em

đã có một cơ hội tốt để cưỡi ngựa, em không nên bỏ lỡ và nên cưỡi nó dù
không có chị ấy đi cùng. Lần đó, chị ấy ở lại và tên Saul cũng có mặt ở đó."

Tiếng giũa móng ngựa cứ đều đặn vang lên.

"Anna nghĩ gì về người đàn ông đó? Ý anh là Saul."

"Chị ấy không thích hắn ta cho lắm."

"Nhưng hắn ta cứ sáp vào Anna hử?"

"Ôi, anh Karl! Anh đang ghen sao? Thật buồn cười! Anh không cần

phải ghen tuông với tên Saul đó đâu! Chị Anna luôn luôn chạy trốn mỗi khi
hắn ta đến. Chị ấy nói hắn ta luôn đem lại cho chị ấy sự bực bội." James
cười khi Karl chăm chú lắng nghe cậu nói, biết rằng anh sẽ không có lý do
gì để cau mày tức giận. Anna không bao giờ yêu một người đàn ông nào
trước khi gặp Karl. Đây là điều mà James có thể chắc chắn.

Nhưng Karl vẫn chưa hết thắc mắc. Anh buộc phải cười gượng và cười

để James vui, nhưng tiếng cười của anh nghe rất lạ lẫm, không giống với
mọi ngày, nó xuất phát từ phía trên vòm họng của anh. Anh cố gắng mường
tượng hình ảnh Anna đang đứng với một người đàn ông mà cô luôn cảm
thấy bực bội, người đàn ông mà cô luôn muốn trốn chạy trong khi James
đang cười trên con ngựa và phi nước rút. Một khi anh đã tưởng tượng ra sự
thật, anh không muốn suy nghĩ về nó nữa.

Ngoài mặt, anh tỏ vẻ rất chú tâm vào công việc mài giũa móng ngựa,

anh nhìn chăm chăm vào nó khi anh nói, "Anh nghĩ ông ta là một người đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.