ĐẮM SAY - Trang 234

Cọc! Tiếng rìu đáp trả.

Cạch!

Cọc!

Cạch!

Cọc!

Cuộc đối thoại như những tiếng trống gõ, và lúc này, Karl làm việc với

nụ cười nở trên môi. Khi anh bước lui về sau để nhìn cây đổ xuống, Anna
cảm thấy rất phấn khởi như thể lần đầu tiên cô chứng kiến cảnh tượng này.

Sự hớn hở của Karl cũng lây sang cô. Khi tiếng động của cây đổ xuống

dội vào tai họ, ánh mắt anh liếc sang cô như lúc trước. Anh thấy cô cười
rạng rỡ trong khi một mùi thơm thầm lặng tỏa ra, anh không thể không nhìn
cô và cười lại.

Trong không gian im lặng, tiếng rìu của người thợ đốn gỗ kia lại vang

lên.

"Họ đang nghe chúng ta!", James nói.

"Lấy rổ lại đây để đựng vụn gỗ", Karl nói, "trong khi anh cắt cây ra.

Vụn gỗ bách hương rất tốt để xua đuổi bọ. Bỏ một ít vào thân cây sẽ giúp
chúng không bị mọt. Nhanh lên nào".

Cô chưa từng, chưa bao giờ thấy Karl Lindstrom vội vã. Nhưng anh

đang vội vã. Cô cũng đang vội vã. Trong khi cô gom vụn gỗ lại, Karl lại
làm cô ngạc nhiên, "Thử ngậm một miếng gỗ xem".

Cô làm theo. James cũng vậy. "Nó có vị ngọt!", Anna thốt lên với vẻ

ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.