ĐẮM SAY - Trang 237

"Ông sẽ lên xe đi cùng chúng tôi chứ!"

"Ch.. chắc rồi!" Johansons đồng ý, trèo lên xe chỗ cây bách hương. "Đợi

đến khi họ gặp mọi người nhé! Họ sẽ nghĩ rằng mình đang mơ cho mà
xem!"

Karl lại cười. "Chúng tôi chặt cây bách hương để làm ván lợp, nhưng tôi

nghĩ rằng khu đất này là của ông. Tôi không biết ông đã ở đây, đáng lẽ, tôi
phải xin phép ông trước."

"Tôi hỏi anh điều này nhé, một cây bách hương so với khu rừng xung

quanh đây thì có đáng không?", Olaf xởi lởi. "Không đáng đâu mà!" Tay
ông ta lướt qua, chỉ về phía khu rừng. "Mảnh đất Minnesota này là một
vùng đất tốt. Nó rất giống ở Thụy Điển."

"Tôi nghĩ có lẽ còn tốt hơn. Tôi chưa từng thấy những cây thông Mỹ

như thế này."

"Chúng tạo thành những bức tường rất thẳng hàng, đúng không nào?",

Karl đồng ý.

Khi họ đến một khu đất trống nhỏ hẹp, nơi mà những tiếng rìu vẫn còn

vang lên, hai người đàn ông này như đã cảm thấy rất tự đắc. Có một chiếc
xe thồ phủ bạc ở trên bãi đất trống, rõ ràng, gia đình này sống nhờ vào nó từ
lúc họ đến đây. Đồ dùng gia đình nằm vương vãi khắp nơi quanh đống lửa
đang nhóm, một cái chuồng nhỏ được tạo nên bằng cách đặt bàn ghế theo
hình vòng tròn để nhốt các loại động vật. Những khúc cây, các phần của
những chiếc giường và quần áo vứt tứ tung trên nền đất, phủ lên bánh xe
thồ hoặc trải trên những bụi cây.

Một người phụ nữ đang khuấy chiếc nồi treo trên một cây trụ có ba

chân, đặt tên một ngọn lửa. Một người khác đang trèo xuống phía sau chiếc
xe thồ phủ bạt. Một cô gái trạc tuổi James đang phân loại những quả việt
quất. Ngay góc của khu đất, ba tấm lưng lực lưỡng đang vung rìu. Mọi
người có vẻ dừng tay lại cùng một lúc. Olaf vẫy tay gọi và họ cùng từ phía
góc xa xa kia bước đến chỗ chiếc xe kéo khi nó dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.