ĐẮM SAY - Trang 252

Nhưng họ vẫn còn do dự. Cô đang trong một tâm trạng tuyệt vọng, như

một cái xác không hồn, khuôn mặt lấm lem và tái mét, hiện ra những vết
côn trùng đốt và những giọt nước mắt phía dưới lớp mặt nạ màu xám. Mái
tóc của cô ánh lên một màu nâu của rượu Whisky, và dính đầy những cành
con của cây việt quất. Trong ánh sáng của ngọn đuốc, đôi mắt đỏ ngầu của
cô vẫn còn đầy nét sợ sệt. Những giọt nước mắt của cô cứ âm thầm lăn
xuống, rơi từ đôi gò má xuống chiếc áo sơ mi, tạo ra những vết lốm đốm
còn bộ quần áo thì có vẻ quá rộng so với thân hình mảnh mai của cô. Cô cố
co người lại nhưng không thể nào thở được nếu không nấc lên từng cơn.
Một bàn tay vuốt ngang mũi cô, sau đó buông xuống một cách bất lực.

Chưa bao giờ Anna cần một vòng tay như lúc này... một người nào đó

ôm cô... cô cần Karl. Cay đắng, hèn hạ, sợ sệt, thích đáng, cô đứng phía
trước anh, trong lòng vẫn còn lo sợ, tay chân run rẩy, biết rằng mình đã làm
anh thất vọng thêm một lần nữa.

"Em làm mọi người lo sợ quá, Anna", Karl nói với vẻ mệt mỏi nhưng đã

được giải thoát khỏi nỗi lo lắng tột cùng.

Giữa tiếng khóc nức nở và tiếng nấc nghẹn ngào, cô nói, "Em ch... chỉ

muốn đi h... hái một... một ít vi... việt quất... ch... o bữa... ữa khuya... của...
anh thôi".

Vẻ quyến rũ trên gương mặt đang bị tàn phá của cô lúc này như đã giúp

Karl vượt qua được cái tôi của chính mình.

Mở rộng vòng tay ra, anh ôm cô vào bờ vai rộng của mình và ôm cả

James nữa, khẩu súng trường lạnh buốt, cứng rắn được đặt phía sau lưng
Anna, kéo cô lai gần anh hơn.

"Lũ ch... chó s... sói... đ... đến, Karl", cô tiếp tục nức nở, "e... em...".

"Mọi việc ổn rồi, Anna. Ổn rồi", anh an ủi nhưng cô vẫn tiếp tục.

"Lũ m... muỗi.. th... thật... đ... đáng... s... sợ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.