ĐẮM SAY - Trang 287

Karl quăng hai tay lên trời. Cả hai đều quên rằng James đang đứng đó

và lắng nghe họ nói chuyện, nhìn khuôn mặt họ đỏ ửng như hai con gà chọi,
với cái cổ cong lên. "Đúng rồi, em có thể gọi anh là một tên ngốc mà và em
biết mình đang nói gì đấy. Em tài giỏi quá, nên em mới lấy một tên ngốc,
phải không Anna? Vui chưa, đỏ mặt chưa kìa!"

Cô mím môi lại và mắt mở to ra khi cô nhổ nước bọt, "Anh đi chết đi,

Karl Lindstrom!"

"Có phải đó là cái cách họ dạy em nói chuyện ở nơi mà em từng sinh

sống không? Thứ đàn bà nào mà tôi lấy làm vợ vậy, miệng rộng như boong
tàu! Để anh nói với em điều này, Anna. Anh đã từng đến địa ngục rồi. Anh
đã xuống đó vài tháng nay! Em có nghĩ Boston là địa ngục đối với em
không?"

"Anh đừng có lôi Boston vào chuyện này! Có gì để anh lôi kéo thành

phố đó vào chứ?"

"Có nhiều thứ lắm đấy!"

"Chắc anh quên hết rồi phải không? Em có thể làm việc ở đây cho đến

khi em cảm thấy mệt mới thôi. Em có thể nấu ăn quanh... quanh cái lò sưởi
bám đầy khói của anh và đập đống ngũ cốc quái quỷ của anh cho đến khi
vai em mỏi nhừ, chà quần áo với thứ xà phòng ăn hết cả da tay, hái quả việt
quất cho anh cho đến khi em tưởng mình đã chết, và chẳng có điều nào làm
anh bận tâm sao!

Em vẫn là một Anna tội lỗi, phải không? Cho dù em có làm gì, anh vẫn

muốn trừng phạt em bởi vì anh không thể thừa nhận với bản thân mình rằng
có thể chỉ có thể... em có lý. Có thể, anh có lẽ đã sai khi cứ lấy chuyện đó ra
để đối phó em mọi lúc mọi nơi. Nhưng anh không thể quay lại và thừa nhận
rằng điều thánh thiện hơn những thứ đó là Karl Lindstrom nên tự giảm bớt
cái tính lúc nào cũng cho mình là đúng lại đi! Anh chỉ là một tên Thụy Điển
to con, ngu xuẩn, cứng đầu và em không biết lý do vì sao em phải quỵ lụy,
làm nô lệ cho anh, chỉ để anh vừa lòng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.