ĐẮM SAY - Trang 313

"Em biết gì không?"

"Vâng, em biết. Lưng của em đang bị đau. Khẩu súng đó giật rất mạnh."

Cậu chà chà tay lên phía sau lưng trong khi cả hai người khúc khích cười.

"Không, đó không phải điều chị muốn nói. Chị muốn nói rằng chúng ta

có đủ nguyên liệu cho mùa đông với mỡ và cả thịt nữa, cho chúng ta và gia
đình Johansons trong suốt mùa đông dài."

James cười rạng rỡ, không thể cưỡng lại hành động đập hai đầu gối vào

nhau như ông Olaf thường hay làm.

"Đoán xem, còn gì nữa nào?", Anna tiếp tục.

"Còn gì nữa?"

"Chúng ta không có ngựa để kéo cái con quỷ này ra. Nếu nó cứ nằm

trong này thì thịt nó sẽ bị thối rữa nhanh chóng trước khi Karl về, cả nó và
cả dòng suối của chúng ta sẽ không bao giờ sạch sẽ được."

James bắt đầu cười. Sau đó, Anna cũng cười vì James trông có vẻ mất tự

chủ. Giờ thì James cười Anna vì đến lượt cô cũng bị mất tự chủ dù trước đó
không lâu, họ đang quỳ gối mệt mỏi vì đã được giải thoát sau nỗi sợ chết
khiếp và sự thật là lúc này đã gần bốn giờ sáng.

Thỉnh thoảng Anna lại nói, "Ngày mai chúng ta phải đi bộ sang nhà ông

Olaf và hỏi xem một trong số những người con trai của ông ấy có thể qua
đây và giúp chúng ta móc ruột anh bạn to con này, xẻ thịt nó và treo lên
được hay không, và chỉ cho chúng ta những việc khác mà chúng ta phải làm
nữa."

"Em không chắc, chị Anna, nhưng em không nghĩ chúng ta có thể đợi

đến lúc đó. Em nghĩ chúng ta phải xẻ thịt nó ngay nếu không thịt nó sẽ bị
ôi."

"Bây giờ à?", Anna thốt lên với vẻ ghê tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.