ĐẮM SAY - Trang 324

"Em sẽ đi lấy ngay, đợi em một phút thôi." Cô gật đầu trong im lặng,

sau đó quay gót ra phía cửa, để lại anh với trái tim đầy hỗn loạn.

Cô ấy e sợ mình à? Karl suy nghĩ với hy vọng mong manh. Mình có nên

sửa chữa lỗi lầm để cô ấy chẳng thể làm gì ngoài chạy đến bên mình như
một con sóc nhỏ? Liệu cô ấy có nghĩ mình chạy đến bên Kerstin để chọc
giận cô ấy?

Khi anh đến gần bên cô để trèo lên xe ngựa, cô nép người sang một bên,

nhường chỗ cho anh. Anh lấy một cái gói đằng sau chỗ ngồi, quay trở lại
phía đuôi xe và đứng trước mặt cô, nhìn xuống mái tóc màu rượu Whisky
của cô.

"Đây này", anh nói và chờ đợi cô nhìn lên để có thể trao món quà đó

cho cô, "anh nghĩ em sẽ cần đến nó". Cuối cùng, cô cũng ngước mắt lên và
anh nhìn xuống.

"Cái gì vậy?", cô hỏi khi cô cầm nó.

"Thứ cần thiết ấy mà", đó là tất cả những gì anh đã nói.

Đôi mắt Anna mở to với vẻ ngạc nhiên và Karl nhìn sang chỗ khác để

hình dung khuôn mặt hớn hở của cô.

Anna cố gắng tỏ vẻ không choáng váng nhưng thật khó cho cô. Chưa có

ai từng tặng quà cho cô. Nhưng Karl không nói đây là món quà, cô nghĩ. Có
lẽ, đây chỉ là một ít gia vị hoặc thứ gì đó cho căn bếp mới. Nhưng nó rất
mềm
, cô lại nghĩ. Nó có thể uốn cong và có một miếng to ngay chính giữa!

Tiếng sắt kêu leng keng làm gián đoạn dòng suy nghĩ của cô vì Karl

đang kéo một thứ gì đó đen và nặng từ phía đầu xe. Nó lại kêu leng keng
khi chạm vào những thanh khác ở phía đối diện. Anh lần lượt kéo hết phần
này đến phần khác của cái bếp lò bằng gang xuống phía sau chiếc xe ngựa,
trước khi nhảy xuống và nhấc phần to nhất lên. Anna trố mắt nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.