ĐẮM SAY - Trang 333

không?"

"Chắc chắn rồi", James trả lời.

"Nếu Anna lo sợ cho bao khoai tây bị mất, tại sao những bao khác lại

còn ở đây?"

"Bởi vì không ai trong hai người bọn em có thể nhấc nổi chúng để đem

xuống hầm. Bọn em nghĩ chúng sẽ bị dập nát hết nếu bọn em kéo lê xuống
hầm. Bọn em đã thử hết cách rồi. Vì vậy, chị Anna lấy gỗ chặn phía trước
những bao khoai tây khi để qua đêm. Chị ấy nói rằng nếu những người
Anh-điêng muốn ăn khoai tây đến vậy, hãy để bọn họ lấy hết đi và chị ấy sẽ
ăn củ cải!"

"Nhưng anh nghĩ Anna ghét ăn củ cải lắm chứ!", Karl nói và nhìn cô.

May mắn là Karl không cảm thấy khó chịu về số khoai bị mất trộm,

cuối cùng, Anna cũng dũng cảm liếc sang nhìn anh nhưng cô vẫn nhất
quyết không nói câu nào.

Karl lại nhìn những cành cây. "Vậy là họ đã treo con nai lên. Nhưng làm

sao hai người đưa được con quái vật này lên cây vậy?"

Có vẻ như rất hứng khởi với trò đùa này, James trả lời, "Ồ, bọn em vất

vả lắm mới kéo được nó lên trên ấy đấy, phải không chị Anna?".

Cậu đã đủ thân thiết với Karl để không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc anh!

"Bây giờ thì đừng cố nói với anh rằng hai người đã treo con vật này lên

cây đấy, không phải hai thân hình ốm yếu này đâu." Nhưng Karl nhanh
chóng sửa sai, "Không phải hai chú cún con như hai người đâu!".

James không thể chờ đợi để hoàn tất câu chuyện. Cũng như lúc trước, từ

ngữ tuôn trào ra như bong bóng nước nổi lên mặt suối. Cậu không thể nào
ngừng nói được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.