ĐẮM SAY - Trang 351

thùng khi cô thở dài và ưỡn ngực ra phía trước, cô cứ đứng như vậy mà
không biết anh đang nhìn mình. Trông cô có vẻ rất mệt mỏi mặc dù anh
không nghe thấy gì từ khoảng cách này, sau đó cô cúi người ra trước, rồi lại
ngả người về phía sau, động tác như đang đút áo vào trong quần. Cô làm tất
cả những việc này trước mặt Karl. Chỉ khi anh bắt đầu hỏi cô có biết anh
đang nhìn mình không, cô mới ngước mắt lên và thấy anh đã tạm ngưng
công việc, đôi mắt thì chăm chú nhìn cô. Cô cảm thấy xấu hổ và chạy thẳng
về phía căn nhà cũ.

Karl bỗng suy nghĩ về những gì anh vừa nhìn thấy. Tới khi nào thì thân

hình mảnh mai của cô mới bị già đi? Còn bao lâu nữa, người phụ nữ này
mới thôi mặc chiếc quần ống túm của thằng bé đây? Karl cười, nghĩ đến
việc Anna nấu ăn, và nhận ra rằng cô nấu ăn cũng không tồi, chỉ là cô hay
tự phê bình mình thôi.

Anna nhìn James kéo tấm chăn xuống, thứ mà cô luôn sử dụng như

phòng thay đồ của mình từ lúc họ đến sống ở đây. Cậu bước xuống giường
và cô đề nghị, "Đưa đây, chị sẽ giúp em gấp nó lại".

"Được rồi", cậu nói. Mỗi người họ nắm lấy hai đầu và kéo nó ra, vì diện

tích ngôi nhà khá nhỏ nên họ phải co người lại.

"James, chị muốn nhờ em giúp việc này."

"Chắc rồi. Chuyện gì vậy, chị Anna?"

"Hơi ích kỷ một chút đấy", cô cảnh báo.

"Đừng đùa nữa, chị Anna. Em biết chị không như thế đâu." Cậu nhìn cô

với một nụ cười biết nói.

"Ồ, nhưng sự thật là thế đấy! Nhất là vì chị chỉ nhờ em vào ngày hôm

nay, không phải ngày nào khác."

"Được rồi, chị cứ nói đi!", cậu sốt sắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.