ĐẮM SAY - Trang 72

đến thế!

Như thể đọc được suy nghĩ của cô, Karl khen ngợi, "Em cũng nhanh

nhạy lắm, em trai. Em có nghĩ chị mình cũng thế không?" Anh liếc nhìn
Anna.

Cô nghiêng đầu một cách hơi ngang tàng theo kiểu của cô, cố tìm thêm

những chú sóc khác trong khi nói, "Cô ấy học khá nhanh rằng mình có thể
phải chịu đựng một công việc như là chăn lợn trong rừng và vây chúng lại,
và cô ấy sẽ ăn rất nhiều củ cải, loại thức ăn mà cô khinh thường".

Lần đầu tiên, Karl phá lên cười một cách không cưỡng lại được. Đó là

kiểu cười lúc thanh lúc trầm, khiến Anna vừa cảm thấy vui vừa ngạc nhiên,
và nó khiến James cũng phải cười theo. Giữa Karl và Anna đã có quá nhiều
sự căng thẳng, tiếng cười vang lên lúc này đúng là sự cứu rỗi cho tâm hồn
họ.

"Trong trường hợp này", Karl nói, "chúng ta nên đi kiểm tra những cây

hết bơ ở trong rừng, để khi anh và James đang ăn củ cải, chị gái cậu ta có
thể ăn bánh mì, hả James?".

"Vâng, thưa anh!" James hớn hở đồng ý, sau đó họ lại tiếp tục cười khi

câu nói sau được thêm vào, "Để làm gì?".

Vì từ cây hốt bố và cú nhảy đồng âm, Karl giải thích với Anna rằng anh

đang nói đến những cây hốt bố, loại cây dùng để làm men bánh mì. Mỗi
mùa hè, anh đều đến nơi này hái quả để dùng suốt cả năm. Anh nghĩ đây là
những cây hốt bố to nhất thế giới. Anh cũng nghĩ chúng chưa chín - vì vẫn
còn sớm - nhưng chúng ta nên kiểm tra chúng thường xuyên, mỗi khi chúng
ta đi ngang qua đây."

Karl dừng xe lại trên một đoạn đường trông không khác gì những đoạn

đường khác.

"Tại sao anh biết phải dừng ở đây?", Anna hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.