DẶM XANH - Trang 105

tuyệt vọng muốn giữ lại mạng sống. Sau khi trực tiếp quan sát cái gọi là
“chứng động kinh” , hội thẩm đoàn quyết định những cú lên cơn chỉ là màn
kịch. Chánh án tán thành nhưng cho lệnh xét nghiệm tiền tuyên án một loạt
sau khi bản luận tội được ban ra. Chúa mới hiểu tại sao; có lẽ chỉ vì ông ta
tò mò.
Quả là điều kì diệu nếu Wharton không chạy trốn khỏi bệnh viện, nhưng gã
không trốn. Người ta cho lính gác bủa vây gã, tôi cho là thế, và có lẽ vì gã
vẫn còn hi vọng được tuyên bố không chịu trách nhiệm hình sự vì lí do
động kinh.
Gã không bị động kinh. Các bác sĩ không tìm thấy điều gì bất thường trong
bộ não gã - ít nhất về mặt sinh lí học - và Billy “the Kid” Wharton rốt cuộc
lên đường đi Cold Mountain. Chuyện đó lẽ ra vào khoảng ngày mười sáu
hoặc mười tám; tôi nhớ lại Wharton đến nơi khoảng hai tuần sau John
Coffey, và một tuần trước khi Delacroix bước trên Dặm Đường Xanh.
Ngày gã tâm thần mới gia nhập với chúng tôi là một ngày đầy ắp sự kiện
với tôi. Tôi tỉnh giấc vào bốn giờ sáng hôm ấy, hạ bộ đập thình thịch, cái
của nợ nóng hổi, tắc nghẽn và sưng phù. Thậm chí trước khi tung chân ra
khỏi giường, tôi đã biết chứng nhiễm trùng đường tiểu của mình không khá
hơn, như đã hi vọng. Nó chỉ là một khúc quanh chóng vánh sang tình trạng
tốt hơn, thế thôi, và nó đã chấm dứt.
Tôi ra ngoài nhà xí để giải quyết công việc của mình và chưa kịp đi xa hơn
đống củi ở góc nhà thì nhận thấy không thể kiềm chế được nữa. Tôi tuột
quần pyjama xuống ngay khi nước tiểu bắt đầu tuôn ra, và dòng nước đó
được hộ tống bởi một cơn đau nặng nề nhất trong toàn bộ cuộc đời tôi. Tôi
đã tè ra một viên sỏi vào năm 1956, và tôi biết người ta nói đó là điều tệ hại
nhất, nhưng viên sỏi đó chỉ như một chứng khó tiêu so với cơn đau tàn bạo
này.
Đầu gối như long ra và tôi nặng nề khuỵu lên chúng, xé toang đũng quần
pyjama khi dạng chân ra để giữ thăng bằng và đưa mặt hướng ngay vào
vũng nước thải của chính mình. Tôi còn có thể ngã đập mặt vào đó nếu
không kịp thời chụp vào đống củi bằng tay trái. Tất cả những gì tôi quan
tâm đến là cơn đau đã thiêu đốt tôi; bụng dưới của tôi bốc cháy, và cái của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.