DẶM XANH - Trang 115

lứa tuổi năm mươi sẽ tin điều này: đôi khi tro tàn còn tốt hơn cả lửa trại đấy.
Quả là kì lạ, nhưng có thật.
Vì thế tôi không xem TV trong ngày. Thỉnh thoảng tôi đi dạo, đôi lúc đọc
sách, phần lớn điều tôi làm từ tháng trước là viết lại quyển hồi kí này giữa
đám cỏ cây trong nhà kính. Tôi nghĩ căn phòng đó có nhiều khí oxy hơn và
nó giúp ích cho kí ức già nua. Nếu ở Geraldo Rivera, nó sẽ chuồn một
mạch, tôi có thể nói bạn nghe điều đó.
Nhưng khi không ngủ được, thỉnh thoảng tôi lén xuống nhà dưới và mở TV.
Không có Phòng Bán vé hoặc bất cứ thứ gì ở Georgia Pines - tôi đoán
nguồn cung cấp hơi quá đắt cho Trung tâm Giải trí - nhưng chúng tôi có các
dịch vụ cáp căn bản, và như thế nghĩa là chúng tôi có Kênh Điện ảnh Mỹ.
Đấy là kênh truyền hình, trên đó phần lớn các bộ phim là phim đen trắng và
không có phụ nữ thoát y. Với một lão già dịch như tôi, đấy là một niềm xoa
dịu. Có rất nhiều đêm tôi lịm ngay vào giấc ngủ trên chiếc trưởng kỉ màu
xanh lục trước chiếc TV trong lúc Francis Con Lừa Biết Nói một lần nữa lôi
cái chảo rán của Donald O’Connor ra khỏi lửa, hoặc John Wayne rửa xe
Dodge, hoặc Jimmy Cagney mắng ai đó là đồ chuột dơ bẩn rồi rút súng ra.
Một số là những phim tôi đã xem với vợ tôi, Janice (không chỉ là bạn tình
nhưng còn là bạn tốt nhất của tôi) và chúng khiến tôi được thanh thản.
Những bộ y phục họ mặc, cách họ đi đứng và nói chuyện, kể cả âm nhạc
trong phim - tất cả những thứ đó khiến tôi được thanh thản. Chúng gợi nhớ,
tôi cho là thế, khi tôi là một người còn bước đi trên lớp da của thế giới, thay
vì một di tích bị mối ăn đang mục ruỗng trong nhà nuôi người già, nơi có
nhiều người cư trú đeo tã và mặc quần cao su.
Tuy vậy, không có gì xoa dịu về điều tôi thấy sáng nay. Không gì hết.
Đôi khi Elaine tham gia cùng tôi vào cái gọi là Early Bird Matinee của
AMC, bắt đầu từ bốn giờ sáng - bà ấy không nói nhiều về chuyện đó, nhưng
tôi biết chứng viêm khớp gây đau đớn khủng khiếp cho bà và những loại
thuốc người ta kê cho bà không giúp ích gì nhiều.
Khi bà ấy đến vào sáng nay, lướt nhẹ như một bóng ma trong bộ áo dài
bằng vải bông xù, bà ấy phát hiện tôi đang ngồi trên chiếc trường kỉ lồi lõm,
cúi gập mình trên những cái que khẳng khiu từng là đôi chân, và nắm chặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.