DẶM XANH - Trang 193

được khỏe mạnh và sợ hãi, rằng gã biết ngọn lửa trong lò kia được đốt lên
vì gã, rằng lũ tiểu yêu của Satan đang chờ gã. Rồi bà ta òa ra khóc, giấu mặt
vào trong chiếc khăn tay thêu ren to gần bằng một chiếc áo gối.
Tiếng sấm khó lòng bị mái nhà tôn cản nổi, giáng xuống chát chúa và ầm ĩ.
Người ta hồi hộp liếc nhìn lên. Những người đàn ông, dáng vẻ không thoải
mái vì phải đeo cravat vào đêm khuya như thế này, lau những đôi má đỏ
bừng. Nóng hơn cả những ngọn lửa xanh trong gian nhà kho. Và tất nhiên,
họ tiếp tục quay nhìn Già Sparky. Có thể họ đã nói đùa về công việc vặt này
vào đầu tuần, nhưng vào mười một giờ ba mươi phút đêm ấy, những câu
chuyện tếu đó đều tan biến. Tôi đã bắt đầu tất cả câu chuyện này bằng cách
nói với bạn là óc khôi hài nhanh chóng biến khỏi địa điểm, dành chỗ cho
những kẻ phải ngồi xuống cái ghế gỗ sồi đó, nhưng những tù nhân bị trừng
phạt không phải là những người duy nhất đánh mất nụ cười trên gương mặt,
khi thời điểm thực sự đến. Vì lí do nào đó, chuyện ngồi xổm trên bục hành
hình dường như quá sức lộ liễu, với những bộ khóa kẹp trên chân chìa ra
hai bên, giống những thứ mà người mắc bệnh bại liệt phải đeo. Người ta
không nói chuyện nhiều, và khi tiếng sấm bùng nổ lần nữa, chói tai và đầy
bản sắc như một thân cây vỡ tan từng mảnh, cô em gái nạn nhân của
Delacroix khẽ hét lên một tiếng. Nhân vật cuối cùng ngồi vào ghế ở khu
vực nhân chứng là Curtis Anderson, người thay thế Giám thị Moores.
Vào mười một giờ ba mươi phút, tôi tiến đến xà lim của Delacroix, đi sau
lưng tôi một chút là Brutal và Dean. Del đang ngồi trên sạp, ông Jingles
nằm trên lòng gã. Đầu con chuột vươn ra trước, hướng về gã tử tù, cặp mắt
hạt thị say đắm gương mặt Del. Del đang vuốt ve đỉnh đầu ông Jingles, ở
đoạn giữa hai tai. Những giọt nước mắt to âm thầm lăn xuống mặt Del, và
đấy chính là thứ mà dường như con chuột đang nhìn ngắm. Del ngước lên
khi nghe thấy tiếng chân chúng tôi. Gã tái xanh như tàu lá. Từ phía sau
lưng, tôi cảm nhận hơn là John Coffey đang đứng ở cửa xà lim, quan sát.
Del nhăn mặt trước tiếng chìa khóa đập vào cửa sắt, nhưng vẫn bình tĩnh,
tiếp tục vuốt ve đầu ông Jingles, trong khi tôi mở khóa và đẩy cửa trượt mở
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.