DẶM XANH - Trang 210

Chương 23

Chúng tôi đưa xác gã xuống mười hai bậc thang và chất lên cáng yên ổn.
Ác mộng của tôi là phần thịt bị nướng chín của gã có thể tróc ngay ra khỏi
xương khi chúng tôi lôi mạnh gã - hình ảnh con gà tây hết đời của lão Toot
ám ảnh trong đầu tôi - nhưng dĩ nhiên chuyện đó không xảy ra.
Curtis Anderson đang ở trên cầu thang, trấn an khán giả - dù sao cũng phải
cố gắng và điều đó tốt cho Brutal, vì Anderson không có mặt để chứng kiến
khi Brutal bước một bước về phía đầu cáng và co tay ra sau để đánh Percy,
lúc ấy đang đứng chết sững. Tôi chụp được tay anh ta và điều đó tốt cho cả
hai người. Tốt cho Percy vì Brutal có ý định tung một cú đấm với sức mạnh
chết người và tốt cho Brutal vì anh ta sẽ mất việc nếu cú đấm trúng đích và
có thể kết thúc bằng việc chính anh ta vào tù.
- Không. - Tôi nói.
- Anh nói không là ý gì? - Anh ta tức giận hỏi tôi. - Sao anh lại có thể nói
không? Anh đã thấy nó làm gì! Anh nói gì? Rằng anh vẫn để yên cho những
mối quan hệ bảo vệ nó? Sau những gì nó đã làm?
- Phải.
Brutal trân trối nhìn tôi, miệng há hốc, đôi mắt tức tối đến mức trào nước
mắt.
- Nghe tôi nói đây, Brutus - cậu đập nó một cú, hầu như chắc chắn chúng ta
sẽ ra đi. Cậu, tôi, Dean, Harry, thậm chí có thể cả Jack Van Hay nữa. Tất cả
ai khác phá một hay hai bậc cầu thang, bắt đầu bằng Bill Dodge, thì Hội
đồng Trại giam sẽ thuê ba hoặc bốn tên thất nghiệp lấp vào chỗ trống dưới
chân cầu thang. Có thể cậu chịu được, nhưng... - tôi ngoắc ngón tay cáu về
phía Dean, lúc ấy đang nhìn xuống phía dưới đường hầm viền gạch rỉ nước.
Anh ta đang cầm cặp kính mắt trên tay, dáng vẻ sững sờ cũng như Percy. -
Nhưng Dean thì sao? Cậu ấy có hai con, một đứa đang học Trung học và
một đứa khác chuẩn bị vào.
- Vậy phải giải quyết thế nào? - Brutal hỏi. - Chúng ta để nó thoát khỏi
chuyện này sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.