DẶM XANH - Trang 308

Tôi cố nhớ lại đã nói những gì thanh lịch với Percy nhưng không có nhiều.
Tuy nhiên tôi nghĩ tốt hơn nên im lặng, Percy đã có vẻ bị đe dọa đúng mức
và tôi không muốn làm hỏng hiệu quả.
- Không phải lúc nào người ta cũng hiểu sự thanh lịch không đồng nghĩa
với mềm yếu, vì thế tôi có ý kiến. Tôi cóc cần thanh lịch. Tôi nói toạc ra
thôi. Vậy đây là lời nói toạc: nếu cậu nuốt lời, công ăn việc làm của bọn tôi
rất có thể đi tong. Nhưng rồi bọn tôi sẽ tìm cậu - nếu có phải đi tuốt sang
nước Nga, bọn tôi cũng sẽ tìm ra cậu - và bọn tôi sẽ chơi cậu, không chỉ ở
cửa sau mà ở bất cứ cái lỗ nào cậu có. Chúng tôi sẽ chơi cậu cho đến khi
cậu ước được chết đi, rồi chúng tôi sẽ xát giấm vào những chỗ đang chảy
máu. Cậu hiểu không?
Hắn gật đầu. Bàn tay Brutal bấm sâu vào hai bên má của hắn làm cho Percy
có vẻ quái dị như lão Toot Toot.
Brutal thả tay ra và lùi lại. Tôi gật đầu với Harry; anh ta vòng ra sau lưng
Percy, bắt đầu gỡ các khóa đai.
- Nhớ đấy, Percy. - Harry nói. - Ghi nhớ và cho qua những gì đã qua.
Tất cả sự việc thật đáng sợ một cách thích hợp, ba ông ba bị mặc áo xanh...
nhưng tôi cảm thấy một thứ tuyệt vọng đầy hiểu biết quét qua người, không
gì khác hơn. Hắn có thể nín lặng trong một ngày hoặc một tuần, tiếp tục
tính toán lợi hại trong nhiều hành động khác nhau, nhưng sau cùng sẽ có hai
thứ - niềm tin vào thế lực và sự bất lực không bỏ được tình huống, nơi hắn
thấy mình là kẻ thua cuộc - sẽ kết hợp. Khi điều đó xảy ra, hắn sẽ phun ra
nỗi niềm. Có thể chúng tôi đã cứu mạng Melly bằng cách đưa John đến với
bà ấy (“dù đổi lấy tất cả số trà ở Trung Hoa cũng không màng,” như chúng
tôi thường nói vào thời đó) , nhưng cuối cùng chúng tôi sẽ ngã xuống sàn
đấu và trọng tài sẽ loại chúng tôi. Vì không thể giết người, chúng tôi không
có cách nào buộc Percy giữ lời hứa, không thể được một khi Percy đã ở
cách xa chúng tôi và bắt đầu lấy lại cái được coi là lòng dũng cảm của hắn.
Tôi liếc sang bên nhìn Brutal và thấy anh ta cũng biết. Điều không làm tôi
ngạc nhiên. Anh ta khẽ nhún vai, chỉ nhấc lên một inch rồi bỏ xuống nhưng
thế là đủ. Vậy thì sao? cái nhún vai muốn nói. Còn gì nữa, Paul? Chúng ta
đã làm những gì phải làm và chúng ta đã làm điều tốt nhất có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.