DẶM XANH - Trang 319

rơi xuống từ mắt của Saul trên đường đến Damascus, có lẽ em sẽ chết vì lên
cơn đau tim.
- Không đâu. - Tôi đáp, nghiêng cái tô để múc muỗng súp cuối cùng. - Có
lẽ sẽ nấu cho anh ta một ít súp. Ngon quá, cưng à.
- Tốt. - Nhưng nàng không thật sự suy tư về món súp hoặc hành vi cải đạo
của Saul trên đường đến Damascus. Nàng đang nhìn ra những đỉnh núi qua
cửa sổ, tựa cằm vào lòng bàn tay, mắt mơ màng như những đỉnh núi kia vào
các buổi sáng mùa hè, khi thời tiết chuyển nóng. Những buổi sáng mùa hè
như buổi sáng phát hiện ra hai bé gái nhà Detterick - tôi liên tưởng mà
không vì lí do nào. Tôi tự hỏi tại sao chúng không kêu. Kẻ giết người đã
gây đau đớn cho chúng; có vết máu trên hiên, trên bậc thềm. Vậy tại sao
chúng không kêu?
- Anh nghĩ John Coffey thật sự giết gã Wharton kia, phải không? - Janice
hỏi, sau cùng từ cửa sổ nhìn lại. - Không phải là tai nạn, hay thứ gì như thế;
anh nghĩ gã sử dụng Wetmore giết Wharton như thể một khẩu súng.
- Phải.
- Tại sao?
- Anh không biết.
- Kể lại em nghe chuyện xảy ra khi anh đưa Coffey ra khỏi Dặm Đường
Xanh, được chứ? Chỉ phần đó thôi.
Thế là tôi kể. Tôi kể nàng nghe chuyện cánh tay ốm o thọc ra ngoài qua
chấn song, chụp vào bắp tay của John như thế nào, gợi tôi nhớ đến loài rắn -
một loài rắn hổ nước mà tất cả chúng ta đều sợ khi còn là những thằng nhóc
đi bơi dưới sông - và Coffey đã mắng Wharton là kẻ xấu xa như thế nào.
Gần như là thầm thì.
- Và Wharton nói... ? - Vợ tôi lại nhìn ra ngoài cửa sổ nhưng lắng nghe, thế
đấy.
Wharton nói:
- Đúng vậy, mọi đen, xấu xa như ý mày muốn.
- Và chỉ có thế.
- Phải. Anh có cảm giác điều gì đó sắp xảy ra ngay sau đó nhưng không có.
Brutal gỡ tay Wharton rồi ra lệnh cho nó nằm xuống, Wharton làm theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.