DẶM XANH - Trang 336

Nàng đứng dậy, nhìn chiếc ghế của mình rồi đá nó văng vào tường. Chiếc
ghế nảy ngược ra, rơi vào đống bí ngô bị đổ. Tôi nắm lấy cổ tay nàng
nhưng vợ tôi giật ra.
- Đừng đụng vào tôi. - Nàng nói. - Vào giờ này tuần sau, anh sẽ là kẻ giết
người, chẳng tốt đẹp gì hơn gã Wharton kia, vậy đừng đụng vào tôi.
Nàng bước ra hiên sau, kéo tạp dề lên che mặt rồi bắt đầu khóc nức nở. Cả
bốn người chúng tôi nhìn nhau. Sau một khoảnh khắc, tôi đứng lên dọn dẹp.
Brutal tham gia với tôi trước, rồi đến Harry và Dean. Họ ra về khi căn
phòng ít nhiều đã có vẻ gọn gàng. Hai chúng tôi không nói với nhau một
lời. Thật sự không còn gì để nói. Đêm ấy tôi nghỉ trực. Tôi ngồi trong căn
phòng khách ngôi nhà bé nhỏ của chúng tôi, hút thuốc, lắng nghe radio và
ngắm nhìn bóng đêm tỏa lên khỏi mặt đất, nuốt chửng bầu trời. Truyền hình
cũng tốt, tôi không có gì phản đối, nhưng tôi không thích cách nó làm
chúng ta quay lưng với thế giới còn lại, không hướng đến điều gì ngoài
chính bản thân vô hồn của nó. Về mặt đó thì chí ít nghe radio vẫn tốt hơn.
Janice bước vào, quỳ xuống bên ghế và nắm tay tôi. Trong một thoáng, cả
hai đều không nói gì, chỉ để yên như vậy, lắng nghe Chương trình Kiến thức
Âm nhạc của Kay Kyser và ngắm sao trời lấp lánh. Tôi cảm thấy yên ổn.
- Em rất hối tiếc đã gọi anh là đồ hèn. - Nàng lên tiếng. - Em cảm thấy tồi tệ
về lời lẽ đó hơn bất cứ lời nào em đã nói với anh từ khi chúng mình lấy
nhau.
- Kể cả khi chúng ta đi cắm trại và em gọi anh là lão Sam Già Hôi Thối
chứ? - Tôi hỏi, rồi chúng tôi bật cười và hôn nhau, rồi tình cảm trở lại tốt
đẹp giữa chúng tôi. Nàng quá đẹp, Janice của tôi, và tôi vẫn còn mơ thấy
nàng. Già nua và mệt mỏi vì cuộc sông như tôi, tôi vẫn sẽ mơ thấy nàng
bước vào phòng tôi ở chốn cô đơn bị lãng quên này, nơi các hành lang ngập
mùi nước tiểu và cải bắp hâm lại, tôi mơ thấy nàng trẻ trung xinh đẹp với
đôi mắt xanh; bộ ngực cao, mỹ miều mà tôi hầu như không rời nổi tay ra, và
nàng nói, Anh yêu, em không bị tai nạn xe đó. Anh phạm sai lầm, thế thôi.
Thậm chí bây giờ tôi vẫn mơ như vậy và đôi khi tỉnh giấc, biết rằng đấy chỉ
là một giấc mơ, tôi đã khóc. Tôi, người không bao giờ khóc khi còn trẻ.
- Hal biết không? - Sau cùng nàng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.