DẶM XANH - Trang 337

- Biết John vô tội? Anh không thấy ông ấy có cách nào biết được
- Ông ấy giúp được chứ? Ông ấy có ảnh hưởng nào đối với Cribus không?
- Không chút nào, em yêu.
Nàng gật đầu như đã biết trước sự thể.
- Vậy anh đừng nói cho ông ấy biết. Nếu ông ấy không giúp được, hãy vì
Chúa mà đừng nói.
- Không nói
Nàng nhìn tôi với ánh mắt vững vàng.
- Và đêm ấy anh đừng xin nghỉ bệnh. Không ai trong các anh làm thế. Các
anh không thể.
Không, bọn anh không thể nghỉ. Nếu có mặt ở đấy, ít nhất bọn anh cũng có
thể kết thúc nhanh cho gã. Bọn anh có thể làm được nhiều. Sẽ không như
trường hợp của Delacroix. - Trong một thoáng - ngắn ngủi thôi, tạ ơn Chúa,
tôi nhìn thấy chiếc mặt nạ đen bằng lụa bừng cháy trên khuôn mặt
Delacroix, để lộ ra hai hột mứt vốn là mắt của gã.
- Không có lối thoát cho anh, phải không? - Nàng cầm tay tôi, cạ nó vào làn
da nhung mịt màng trên má. - Tội nghiệp Paul. Anh chàng tội nghiệp thân
yêu.
Tôi không nói gì. Trước đó hoặc sau này trong đời, chưa bao giờ tôi lại
thèm khát chạy trốn một sự thể nào như thế. Chỉ đem theo Janice thôi, cả
hai chúng tôi với một túi vải hành lí ở giữa, chạy trốn đến bất cứ nơi nào.
- Anh chàng tội nghiệp của em. - Nàng nhắc lại, rồi nói thêm. - Hãy nói
chuyện với anh ta.
- Ai? John ư?
- Vâng. Hãy trò chuyện với anh ta. Tìm hiểu anh ta muốn gì.
Tôi suy nghĩ, rồi gật đầu. Nàng nói đúng. Nàng thường nói đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.