DẶM XANH - Trang 376

Tôi đặt cái đầu xác xơ tội nghiệp của Janice xuống vỉa hè ướt sũng của
tuyến xa lộ xuyên bang, đứng dậy (điều này dễ hiểu; tôi bị rạch một vết trên
cạnh bàn tay trái nhưng chỉ thế) và gào thét tên gã vào trong những bóng tối
của đường hầm.
- John! John Coffey! Anh ở đâu, bự con?
Tôi bước về phía những cái bóng, đá một con gấu bông dính máu trên lông
sang bên, cặp kính gọng sắt vỡ một mắt, một bàn tay đứt lìa đeo nhẫn mặt
ngọc garnet trên ngón út.
- Anh đã cứu sống vợ Hal tại sao vợ tôi lại không? Tại sao không là Janice?
Tại sao Janice của tôi không được?
Không có câu trả lời, chỉ có mùi dầu diesel và mùi xác chết đang cháy, chỉ
có mưa từ bầu trời xám ngoét rơi xuống không ngừng, nện lên nền xi măng
trong khi vợ tôi nằm chết trên con đường sau lưng tôi. Lúc ấy không có câu
trả lời và bây giờ cũng không. Nhưng dĩ nhiên không chỉ một mình Melly
Moores được John Coffey cứu sống vào năm 1932, hoặc con chuột của Del,
kẻ đã diễn trò tinh xảo với cái ống chỉ và dường như đã tìm kiếm Del từ lâu
trước khi gã xuất hiện... rất lâu trước khi John Coffey xuất hiện.
John cùng đã cứu vớt tôi. Nhiều năm sau, khi đứng dưới cơn mưa xôi xả ở
Alabama và tìm kiếm một con người không hiện diện trong bóng tối đường
hầm, đứng giữa đống hành lí ngổn ngang và người chết bị hủy hoại, tôi đã
học được một điều kinh khủng: đôi khi tuyệt đối không có sự khác biệt giữa
được cứu rỗi và bị nguyền rủa.
Tôi cảm thấy một hoặc hai sự dâng trào qua người khi chúng tôi cùng ngồi
trên sạp của gã - ngày mười tám, mười chín và hai mươi ba tháng mười
một. Dâng ra khỏi gã và trào vào tôi, thứ quyền năng kì lạ nào đó gã mang
trong người đã xuyên qua đôi bàn tay chúng tôi đan vào nhau, theo cách mà
tình yêu, hi vọng và ý tốt của chúng ta không bao giờ làm nổi, một cảm giác
khởi đầu. Những cơn đau bệnh đã cướp đi bạn bè và những người thương
yêu cùng thế hệ cho đến khi không còn lại người nào - đột quỵ, ung thư, lên
cơn đau tim, các thứ bệnh gan, bệnh máu - chúng để yên không động chạm
đến tôi, chúng tránh tôi như một tài xế lách xe để tránh một con nai hoặc
con gấu chuột trên đường. Vào năm 1932, John Coffey đã tiêm chủng sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.