DẶM XANH - Trang 69

xét của Chúa, sau khi sự sống của chúng ta đã kết thúc, nhưng sẽ có rất ít
người trong chúng ta có thể tỏ ra không sợ hãi.
- A, tôi thề đấy. - Lão Toot Toot thốt lên. - Nó ngồi kia, to như Billy Be
Frigged.
- Lão chưa thấy gì đâu, Toot à. - Harry nói. - Xem này. - Anh thò tay vào túi
áo ngực, rút ra một khoanh táo quế bọc trong giấy sáp. Anh ta bẻ đầu và
ném xuống sàn. Khoanh táo khô và cứng khiến tôi tưởng nó sẽ nẩy qua khỏi
con chuột, nhưng con chuột thò một bàn chân ra, thờ ơ như một người đang
đập ruồi để giết thì giờ, đập nó bẹp gí. Tất cả chúng tôi đều cười tán thưởng
và ngạc nhiên, một sự bùng nổ âm thanh có thể tống con chuột trượt đi,
nhưng nó không hề nhúc nhích. Nó nhặt mẩu táo khô bằng bàn chân, liếm
vài cái, rồi bỏ xuống và nhìn chúng tôi như thể nói rằng, “Không tệ, các anh
có gì khác không?”
Toot Toot mở nắp xe đẩy của lão, lấy ra một cái bánh sandwich, lột giấy
gói, và xé một mẩu xúc xích Bologna.
- Đừng bận tâm. - Dean nói.
- Ý anh nói sao? - Toot Toot hỏi. - Chẳng con chuột sống nào chê xúc xích
Bologna khi có thể. Anh là thằng điên!
Nhưng tôi biết Dean nói đúng, và qua nét mặt Harry tôi thấy là anh ta cũng
biết. Có những nhân viên thời vụ và có những nhân viên chính quy. Bằng
cách nào đó, con chuột dường như biết sự khác biệt. Chuyện điên nhưng có
thật.
Lão Toot Toot ném mẩu Bologna xuống và rõ ràng con chuột có việc để
làm với mẩu xúc xích, nó ngửi một lần rồi lùi lại một bước.
- Tôi chết mất, đồ chó khốn kiếp! - Lão Toot Toot kêu lên, nghe ra vẻ bị xúc
phạm.
Tôi chìa tay ra.
- Đưa cho tôi.
- Sao cũng thứ đó?
- Cũng thứ đó. Tôi sẽ trả tiền.
Toot Toot trao bánh qua. Tôi nhấc khoanh bánh mì trên, xé một mẩu thịt
khác và bỏ xuống trước bàn trực. Con chuột tiến ngay lên phía trước, nhặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.