ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 108

Mời phu nhân múa và chơi nhạc trong một bữa tiệc là danh dự

hiếm hoi chủ nhà ban phát cho khách. Nhưng Bà Mẹ Trẻ quá thẹn
thùng và buồn lo nên chẳng muốn ra mặt. Tại sao chồng nàng lại
cắt ngang cuộc thảo luận? Tại sao lại phải dùng âm nhạc để làm mọi
người im lặng? Nàng không hiểu gì về tham vọng của những người
đàn ông và cái điên cuồng muốn gây ra chiến tranh của họ. Trong
số những chiến binh hung tàn nói về sự phản bội và mưu sát, có
mấy ai biết thưởng ngoạn tiếng đàn cổ cầm không? Không quan
tâm đến tâm trạng của nàng, chồng nàng cứ khẩn khoản mãi. Vì
không muốn chồng mất mặt, cuối cùng nàng cũng chấp thuận
chơi một khúc.

Nàng lui vào phòng, mặc bộ áo thêu và khoác chiếc áo choàng

đen. Nàng thắp trầm lên, rửa tay, nhắm mắt lại và cầu nguyện.
Theo lệnh nàng, những con hầu đã đặt trước điếm một bức rèm gió,
còn nàng thì ngồi sau đó để những người đàn ông không thấy mặt.
Khi nàng gật đầu ra lệnh thì những nàng hầu mới mở cánh cửa
cuốn để nàng cúi đầu chào khách.

Gió làm váy áo nàng gợn sóng. Nàng siết nhẹ dây đàn và quyết

định chơi khúc Quảng Lăng tán. Ngón tay cái bên trái của nàng đè
hai dây đàn nốt cao; tay phải lướt qua bảy dây đàn, làm chúng lần
lượt ngân lên. Âm thanh như mưa rơi.

Lúc còn trẻ, thi sĩ Kê Khang đã học được bí quyết của cái rỗng và

cái đầy, đã phát hiện ra bí mật của con đường hoàng đạo nhờ chơi
đàn cổ cầm. Ông đã đi du ngoạn khắp Trung Hoa và thăm những
ngôi đền Đạo giáo. Trên núi Thiên Cung bên bờ biển Đông, ông đã
hành hương lên đến đỉnh núi nơi ẩn sĩ Đạo giáo mà người ta gọi là
“Người sống trước dòng sông” đã đắc đạo và trở thành tiên. Ngôi
nhà của đạo sư được xây bên cạnh mộ một đạo sĩ cổ xưa, nhà của
người sống và nhà của người chết có chung một mái. Như thế, đạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.