ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 255

có giọng nói khô khốc xì xào. Làm sao quên được chồng nàng đã
phải mất nhiều năm liền chinh chiến để mở rộng biên giới
phương Nam qua bên kia sông, nhưng rồi Trung Nguyên bị các thế
lực đánh phá đã lại nhanh chóng thất thủ?

Để cảm ơn nàng đã cho chàng một đứa con trai, chàng đã nói nàng

ướ

c một món quà. “Tuyết”, nàng đã trả lời. Một tháng sau, nàng

nhận được ba chiếc xe chở đầy pha lê đẽo thành hình tuyết. Treo
chúng vào trần cung điện, chúng lấp lánh quanh nàng như tuyết.

đâu đó trong núi, người tiều phu hát ca. Giọng hát cất cao lên

nhẹ nhàng. Chăm chú lắng nghe, nàng nhận ra giọng một người đàn
ông đang mong tình yêu đến. Nàng khoanh tay lại, ôm chặt thân
hình mảnh khảnh của mình rồi mỉm cười cái thế gian dưới đó, mỉm
cười vào cái mênh mông của nó, vào những ảo vọng của nó.

Mặt trăng đã gần tròn. Những tia sáng như sữa nhấn chìm căn

phòng. Dưới chân Thích Ca Mâu Ni, Phật Dược Sư và A Di Đà, ba ngôi
Phật của Hiện tại, Quá khứ và Tương lai, ba người chủ của ba thế
giới, Trinh Không gõ mõ, tụng kinh, rồi đặt tay lên gối và đi vào
thiền định trong tư thế kiết già.

Đôi mắt khép hờ, nàng giữ cho đôi tai luôn lắng nghe. Đêm nay,

đến lượt nàng canh chùa. Ngay cả trong lúc thiền định, tâm hồn
nàng phải canh chừng những miếu thờ và những phòng ngủ. Cái im
lặng thổi đến cho nàng sự chuyển động của núi rừng buổi đêm.
Thỉnh thoảng, có tiếng con khỉ lóc chóc, tiếng con hổ gầm gừ át
tiếng cọt kẹt và tiếng hú. Bỗng nàng nghe một khúc đàn cổ cầm.
Lúc đầu thì yếu ớt, tiếng vang của nó quanh quẩn bên nàng như để
phá bĩnh buổi thiền định của nàng. Nàng thở thật sâu rồi cúi gằm.
Tiếng khẩy đàn càng lúc càng rành mạch. Đầy lạc thú lả lơi, nó
giống như tiếng thì thầm yêu đương của một người đàn ông và một
người đàn bà. Những tu sĩ có thể có những ảo giác lúc đang thiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.