ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 61

có giọng một cô gái: Cho em theo với!... Cho em theo với!” Nó ngước
cổ lên. Một cô gái mặc đồ đỏ ngồi trên cành cây. “Cõng em theo
với…” Cô gái van xin. “Cho em theo với, đi chàng.” Có rất nhiều chó
sói trong vùng này và nó nghĩ cô gái sợ đi một mình trong đêm. Nó
cho cô gái xuống đất rồi cõng trên lưng. Nhưng nó cảm thấy sao
càng lúc cô gái càng nặng và nó thấy lạnh lưng. Chân nó run cầm
cập còn trán thì vã mồ hôi. Nó quỵ ngã ngay trước lối vào làng.
Hôm sau, người ta thấy nó đã chết trên tuyết, trên lưng cõng một
tấm bia mộ đá...”

Đường về làng quả là nhọc nhằn. Cõng những phiến gỗ quan

tài buộc lại với nhau bằng dây thừng mảnh trên lưng, Thẩm Phong
và sư phụ phải trèo đèo lội suối về làng. Họ bị ngã rồi đứng lên
mấy bận. Người thợ đàn già hò hét Thẩm Phong đừng để bị thương ở
tay vì đôi tay rất quan trọng trong nghề mà họ đang theo đuổi. Vai
chàng đã rớm máu. Những phiến gỗ quá nặng và chàng ngửi thấy
mùi thật buồn nôn. Thẩm Phong có cảm giác đang mang trên vai
những xác chết và những xác chết này đang cho chàng thấy cái
đau đớn khó tả của người chết…

Bất ngờ, Chu Bảo la lên:

- Vận may của tao ở trong một hang động. Rất dễ mở cửa vào!

Thẩm Phong phớt lờ trả lời:

- Mày có biết là có nhiều mộ giả hơn mộ thật không?

- Lại gần đây, tao kể mày nghe. Mày sẽ thấy là tao có lý.

Chu Bảo kéo Thẩm Phong lại gần khi người chủ quán đem đĩa cá

hồi mới lên, đặt xuống bàn. Nó chờ ông ta ra phía sau tấm rèm
rồi thì thầm vào tai Thẩm Phong:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.