ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 86

Một đám mây bụi rơi xuống cùng lúc với mùi xạ hương nhấn

chìm khoang mũi của Thẩm Phong dù cho chàng đã bịt mặt. Chàng
trèo lên bệ rồi cúi xuống. Chu Bảo và chàng cùng đưa nến soi vào.
Như những con côn trùng cánh bảy màu, những hạt bụi bay vòng rồi
tản ra. Một phụ nữ còn sống xuất hiện, rạng ngời hạnh phúc và tươi
trẻ. Trên khuôn mặt hình trái xoan dần hiện ra hai má đánh phấn
và cánh mũi nhỏ nhắn. Đôi lông mi khép hờ, trán không một nếp
nhăn, nàng mang một vẻ đẹp đầy cuốn hút dù đội nón đen và mặc
váy xám của một nữ tu. Hai tay đặt trên ngực, với nụ cười mỉm trên
môi, nàng trông như đang chuẩn bị thức dậy.

Chu Bảo quỳ xuống, nắm tay lại, lạy và thì thầm:

- Bậc cao quý, xin tha tội cho kẻ tiện dân. Xin cho phép kẻ tiện dân

được mượn của bà một ít vàng bạc, chỉ vừa đủ để nuôi sống vợ và con
của tiện dân. Bà đã ra đi và không còn cần nữa. Ở đây, cuộc đời thật
nhiều khổ đau…

Thẩm Phong nhớ chàng từng nghe nói cơ thể của các thánh có thể

giữ được rất lâu. Nhưng thật khó để tin rằng người phụ nữ này đã
qua đời cách đây ba triều đại. Còn châu báu ở đâu? Đôi tay Thẩm
Phong run rẩy làm ngọn nến rớt một mẩu cháy trên trán người phụ
nữ. Da nàng nứt khẽ, rách ra để lộ xương sọ. Trong chớp mắt, bộ
quần áo rách ra để lộ bộ ngực trắng đã hóp xuống và mở ra những
cái xương sườn nứt nẻ. Khi Chu Bảo đã khấn vái xong và ngẩng lên,
chỉ còn lại xương và một nhúm tro. Thẩm Phong cảm nhận một
luồng gió lạnh quật vào xuyên qua ngực chàng như một lưỡi dao.
Chu Bảo nhảy vào quan tài tìm kiếm, lục lọi. Khi tay nó chạm vào,
xương sọ bị nứt ra, bộ xương sống rã ra và xương cũng vụn hết.
Những hạt bụi bay lấp lánh giữa các ngón tay của nó. Thẩm Phong
nhìn hành động thô lậu này rồi quay mặt đi.

- Châu báu ở đâu? Châu báu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.