ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 99

- Từ thời Tam Quốc, thành Kinh Châu đã nổi tiếng là bất khả

chiến bại, - chồng nàng nói. - Được các tường cao bao bọc khỏi mọi
cuộc tấn công, những kẻ nổi loạn cứ nghĩ đã có được một vị trí bền
vững để ta phải nản chí. Sau khi bao vây thành, ta đã cho dựng một
con đập trên dòng Dương Tử. Ta chờ đến mùa mưa rồi lệnh mở
cống. Một ngọn sóng khổng lồ đã mở toang các cánh cổng cho quân
ta tiến vào bằng thuyền.

Kinh thành phô ra những con đường u ám. Giữa những đống gỗ

cháy rụi đã mọc lên những mái lều và lác đác vài ngôi nhà còn đứng
vững trên những cột trụ lem luốc rêu cỏ lẫn bùn lầy. Những con
đường hẹp dần rồi trở thành một hẻm dài mới vừa được lót đá. Một
đám nhân công chân đất di chuyển các khối đá lớn, giậm nền
bằng những cái cuốc nhỏ. Lính tráng quật roi thúc giục họ. Họ vội
vàng tránh đường rồi quỳ gối dọc theo đường đi. Mặt cúi gằm, họ
chào Bà Mẹ Trẻ bằng những tấm lưng trần gầy guộc và sạm đen
với xương sống nhô cao.

Một cánh cổng lớn nhanh chóng hiện ra ngay trước mặt đoàn

quân. Trên bảng gỗ sơn viết: “Dinh thự tổng đốc”. Những người
lính chào đón họ cũng gầy như đám nông phu. Bà Mẹ Trẻ được dẫn
vào cổng sau của một khu vực rộng lớn, nơi có những khu vườn bị phá
hủy bao quanh những căn nhà như sắp sụp.

- Nhờ vào vị trí đặc biệt, Kinh Châu cai quản toàn bộ lưu thông

trên sông Dương Tử, - chồng nàng vừa mới quay lại với nàng giải
thích. - Tôn Quyền ngày xưa đã dựng lên thành này, tòa thành cho
phép ông chống lại cuộc xâm lược của Tào Tháo và liên minh
phương Bắc. Không có thành này, ông ta không thể dựng lên nhà
Ngô.

Lần đầu tiên nàng phát hiện ra chàng không chỉ là một chiến

binh đơn thuần. Chàng có một tham vọng, một mục tiêu bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.