ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 97

khi chạy vội đến xe lấy đồ và đập đầu vào một phiến đá. Sau
lưng nàng, bóng của hôn phu lớn dần. Chàng đưa tay lên, cài vào
mái tóc nàng một con phượng hoàng bằng vàng có cánh lấp lánh
những hạt ngọc trắng.

Nàng không buông quần áo vì sợ chàng sẽ thấy cơ thể ốm yếu

của mình. Nàng không cho chàng vuốt ve mình vì sợ lộ ra hai bên
sườn trơ xương và hai bên hông gầy guộc. Chàng không ép rồi
nằm xuống bên cạnh nàng, đặt đầu nàng lên vai mình. Hai chân
vạm vỡ của chàng đặt trên hai chân mảnh khảnh của nàng làm nàng
không động đậy được. Chàng ngủ say tới mức nàng có cảm giác nghe
được tiếng tên bay trong hơi thở của chàng.

Nàng cố nhắm mắt. Nàng thấy vui vui. Sự có mặt của chồng

đã xua tan cái chết đang ngự trị trong nàng. Khi chồng ôm chặt
nàng, chàng truyền cho nàng sự tự tin và sức mạnh của một chiến
binh dùng cái chết như một loại vũ khí. Bà Mẹ Trẻ nghĩ tới gia đình
mình đã lâu nàng không có tin tức gì rồi lại nghĩ tới người trước đây
đã đính ước với nàng. Nàng có cảm giác họ vẫn đang ở bến thuyền.
Khi con thuyền đời nàng rời bến để ra sông lớn, họ nhỏ dần rồi
biến mất.

Tiếng ồn ào của lính tráng xuyên suốt cả đêm thâu. Họ nhổ neo

rồi căng buồm. Căn buồng nhanh chóng ngập đầy tiếng rì rào
của sóng. Con thuyền này sẽ đi về đâu? Họ đi đâu? Cứ mỗi lần
nàng nhìn thấy chồng mình, chàng lại mang nàng đến một nơi
khác, xa hơn rất nhiều những nơi nàng có thể tưởng tượng ra. Tại
sao lại là nàng? Tại sao số phận lại muốn họ gắn kết với nhau?
Tại sao ở gần chàng, nàng lại quên hết mọi buồn phiền trong khi
chính chàng là người đẩy cuộc đời nàng vào buồn khổ? Chồng nàng
rột roạt xoay người lại. Khi nàng áp chặt gò má vào lưng chồng, nàng
có thể nghe được nhịp tim của chàng. Nàng đưa tay tìm đứa bé và
thấy nó vẫn nằm gần chiếc gối. Cuối cùng thì cơn buồn ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.