ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 95

- Tướng Lưu! Tướng Lưu ra lệnh hạ vũ khí!

Nhận ra chữ “Lưu” được thêu ở giữa lá cờ, những người lính già hạ

cung. Một người phụ nữ quay sang nàng.

- Chúc mừng! Hôn phu của nàng quay lại rồi đây!

Nàng không còn tin vào tai mình nữa. Ngày hôn phu của nàng bỏ

rơi nàng, chàng mới chỉ là chỉ huy của một toán quân. Nàng nghĩ
chàng đã chết, thế mà giờ chàng đã trở thành tướng quân. Nàng đã
ngày đêm mong chờ hội ngộ, sự xuất hiện đột ngột này làm nàng
cứng đờ người. Khi nàng hết đờ đẫn, định quay về trại tìm một
chiếc gương để vấn lại tóc thì chàng đã ở ngay trước mặt nàng, làm
nàng chói mắt vì bộ áo giáp sáng rực. Ở chỗ mắt nhìn trên mũ giáp,
đôi mắt trừng trừng của chàng làm nàng thấy khó chịu. Xấu hổ vì
tình trạng xấu xí của mình, nàng đưa tay lên mái tóc như bụi cây rồi
cúi đầu. Nàng muốn biến mất dưới mặt đất.

Chàng bước tới, còn nàng lùi lại. Chàng ôm đứa bé trên tay nàng.

Đung đưa trong không khí, đứa bé toét miệng cười.

- Đi thôi! - Chàng ra lệnh cho nàng.

- Xin chờ đã.

Nàng chạy tới chiếc xe, lấy túi quần áo và một sợi dây dài.

Nàng quấn nó lại. Sợi dây có bảy nút thắt. Đã bảy lần trăng tròn
vành vạnh nàng chẳng nhận được tin gì từ chàng.

Giọng nói như sấm của hôn phu nàng vang lên:

- Bỏ lại đồ đạc đi. Đi.

Nàng chùi nước mắt. Gói quần áo có những mẩu vải mà nàng

thu gom được để những người phụ nữ có thể may một cái áo ấm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.