ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 12

không phải lão đếm hạt đậu, mà đếm đầu người, mỗi hạt đậu là một đầu
người! Đồ ôn dịch! Ngay khi ngủ lão cũng nhớ đầng người mà lão chặt!
Đúng là đồ ôn dịch!… Tui thấy lão giơ cao thanh đao đầu quỉ chém vào ót
cha tui. Đầu cha tui lăn lông lốc trên đường phố, một lũ trẻ chạy theo để đá.
Để trách bị đá, đầu cha tui nhảy lóc cóc lên bật thềm rồi lăn vào trong sân
nhà tui. Cái đầu cha tui quanh quẫn trong sân, con chó chạy theo chỉ rình
đớp, nhưng đầu cha tui rất có kinh nghiệm, mấy bận chó sắp đớp trúng liền
bị đuôi sam lúc nàu duỗi thẳng như một ngọn roi quật vào mắt, lại thoát.
Đầu cha tui lăn lóc trong sân, một con nòng nọc bơi trong nước, cái đuôi
sam dính sau ót, đó là đuôi của con nòng nọc…
Tiếng mõ và thanh la của canh tư kéo tui ra khỏi mộng mị. Mồ hôi đầy
mình, tui như một quả tim, một đống những quả tim đập loạn xạ. Bố chồng
tui vẫn đang đếm những hạt đậu, lão già, giờ tui mới hiểu sao mọi người sợ
lão. Người lão thoát ra một làn khí, lạnh, rất xa vẫn cảm nhận được. Căn
buồng hướng tây mà mới có nửa năm đã lạnh lẽo như nhà mồ, mèo cũng
không dám chui vào bắt chuột. Tui không dám vào căn buồng, bước chân
vào là nổi da gà. Những lúc rỗi rãi, Tiểu Giáp vào buồng chơi, vào là xoắn
lấy ông bố của hắn đòi kể chuyện, chẳng khác một đứa trẻ lên ba. Ngày tam
phục, hắn dứt khoát ở lì trong buồng bố, không thèm về nhà ngủ cùng tui,
hắn coi bố là vợ, và tui là bố hắn. Đề phòng thịt không bán hết bị ôi, hắn
treo thịt lên đầu thượng lương, ai bải hắn ngốc? Ai bảo hắn không ngốc?
Đôi khi bố chồng ra phố, chó dữ mấy cũng rúc trong xó nhà, ư ử như bị
chọc tiết. Huyền thoại về lão càng li kì. Người ta nói rằng lão sờ vào cây
liễu trên phố, cây liễu rung lên bần bật, lá thảng thốt xào xạc. Tôi nghĩ tới
Tôn Bính cha tôi. Cha ơi, lần này thì to chuyện rồi, chẳng khác An Lộc Sơn
tằng tịu với Quí phi nương nương, chẳng khác Trần Giảo Kim cướp mất
hoàng cương của vua Tuỳ, lành ít dữ nhiều, khó mà sống sót! Tui nghĩ tới
quan lớn Tiền Đinh, tiến sĩ xuất thân, ngũ phẩm tri huyện hàm tri phủ, quan
phụ mẫu, cha nuôi của tuii, cái đồ tráo trở khôn như rận! Tục ngữ có câu,
đánh chó ngó chùa! Oâng không nể mặt con gái nuôi ba năm trên giường
hầu hạ ông, cũng không nhớ đã uống bao nhiêu bình hoàng tửu hâm nóng,
ăn bao nhiêu bát thịt cầy béo, nghe bao nhiêu khúc Miêu Xoang! Rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.