ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 172

rực rỡ của ngọn nến, con gái vui cười hỉ hả, chẳng có vẻ vừa đi giết người
trở về, cũng không có vẻ giết hụt trở về, mà in như vừa dự đám cưới. Ông
chưa kịp hỏi, con gái đã xịu mặt, nói:
- Cha nói bậy! Ông lớn bạch diện thư sinh, tay mềm như bông, làm sao có
thể che mặt làm đạo tặc? Theo tui thì cha bị mấy con đã đổ cho nước đái
ngựa, lú lẫn rồi, mắt không phân biệt thực hư, đầu không phân nổi phải trái,
mới nói bậy bạ như thế. cha không nghĩ rằng, muốn vặt râu cha thì cần gì
một ông tri huyện phải đích thân động thù? Lại nữa, nếu định vặt râu cha,
thì khi đọ râu, sao không để cha tự vặt? Việc gì phải xóa tội cho cha? Lại
nữa, câu nói bậy của cha, đủ để người ta công khai lấy mạng, cho dù không
định tội, cứ giam cho đến chết trong nhà giam, việc gì phải đọ râu cho mệt?
Cha ơi, cha cũng đã quẳng đi cái tuổi bốn nhăm năm mươi của cha rồi, vẫn
không bao giờ nghiêm chỉnh, tối ngày ngủ lang đi bụi, bắt gà trộm chó, tui
cho rằng, chính là người nhà trời vặt râu cha! Đó là trời cảnh cáo cha. Nếu
cha không sửa, lần sau sẽ vặt đầu cha.
Con gái nói như liên thanh, khiến Tôn Bính toát mồ hôi. Ông nghi ngại
nhìn nét mặt nghiêm chỉnh của con, nghĩ thầm: Lạ thật! Mười câu có đến
tám câu không phải là khẩu khí của nó. Vỏn vẹn trong một ngày, nó đã trở
thành người khác. Ông cười nhạt, hỏi:
- Mi Nương, thằng cha họ Tiền đã phù phép gì trên người con?
- Cha nói gì thế, cha còn là cha nữa không? – Mi Nương giận đỏ mặt – Ông
lớn Tiền là bậc chính nhân quân tử, gặp tui ông không thèm nhìn – Nàng
lấy trong bọc một thỏi bạc lớn, quẳng lên giường – Ông lớn bảo rằng,
“xướng ca vô loài”, người đứng đắn không ai làm nghề này. Ông lớn
thưởng cho cha đĩnh bạc năm mươi lượng, cha giải tán cái gánh hát đi, mở
một cửa hiệu nhỏ.
Ông tức lộn ruột, định ném trả đĩnh bạc để tỏ rõ khí phách của người dân
Đông Bắc Cao Mật, nhưng khi tay chạm vào thỏi bạc mát lạnh, ông lại
không nỡ quẳng nó đi.
- Con gái, đĩnh bạc này không phải trong chì ngoài thiếc đấy chứ?
- Cha nói gì bậy bạ thế? – Mi Nương giận tím mặt – Chuyện giữa cha và
mẹ tui, đừng tưởng tui không biết. Cha sống phóng đãng đã quen, khiến mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.