ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 314

phải nói ngay, kính chúc Hoàng Thái Hậu, Hoàng thượng sống lâu muôn
tuổi, nhưng ta lẩm cẩm quá, đầu óc bã đậu, thành ra cứ dập đầu mà lạy mãi.
Một bàn tay hộ pháp túm lấy đuôi sam nhỏ xíu của ta, không cho lạy tiếp.
Ta cố cưỡng lại, thì có tiếng nói phía sau:
- Đừng lạy nữa, Lão phật gia hỏi chuyện ngươi.
Một chuỗi cười khanh khách ròn tan vang lên phía trước. Ta lúng túng nhìn
lên, một bà, chết, ta nói nhịu, đương kim Hoàng Thái Hậu, Lạo phật gia chí
thánh sống lâu muôn tuổi, ngồi trên bảo tọa trước mặt, toàn thân sáng lòa.
Ta nghe một giọng vô cùng chậm rãi từ trên ấy lượn xuống:
- Ta hỏi tên chém người, ngươi tên chi?
Tiểu dân Triệu Giáp.
- Ngươi quê ở đâu?
Tiểu dân quê Cao Mật tỉnh Son Đông.
- Làm nghề này bao nhiêu năm rồi?
Bốn mươi năm.
- Ngươi đã chém bao nhiêu người rồi?
Chín trăm tám mươi bảy.
- Eo, Ma vương giết người rồi còn gì!
Tiểu dân đáng chết.
- Đáng chết gì mà đáng chết, những người bị ngươi chém mới đáng chết!
Dạ.
- Ta hỏi Triệu Giáp, lúc chém người, ngươi có sợ không?
Khi mới vào nghề thì sợ, bây giờ thì không sợ nữa.
- Ngươi đi Thiên Tân làm gì cho Viên Thế Khải?
Tiểu dân đi Thiên Tân thực hiện một cái án tùng xẻo.
- Là lấy dao xẻo từng miếng người sống, không cho nó chết ngay phải
không?
Dạ phải.
- Ta bàn với Hoàng thượng rồi, bỏ hình phạt tùng xẻo. Bỏ tùng xẻo tức là
cải cách pháp luật, ta nói đúng không, Hoàng thượng?
- Đúng – Một giọng u uất từ phía bên vọng lại. ta mạnh dạn liếc sang bên,
thấy một người ngồi phía trái Hoàng Thái Hậu. Người này mặc hoàng bào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.