ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 316

đao, lập tức thành Phật!
Ta dập đầu lạy mãi.
- Thế còn Hoàng thượng? – Thái hậu hỏi – Triệu Giáp giết hộ Ngài bấy
nhiêu người, giết sạch cả tay chân thân tín của Ngài. Ngài cũng nên thưởng
cho hắn cái gì chứ?
Ta thấy Hoàng thượng lúng túng đứng dậy, phân bua:
- Trẫm chẳng có gì cả. Cho hắn cái gì bây giờ?
- Ta bảo này – Thái hậu lạnh lùng – ngài cho hắn cái ghế mà ngài không
ngồi nữa, được không?
Nghe cha kể lịch sử, Giáp Con càng hoan hỉ. Cha cha cha ghê nhỉ! Thái
hậu, Hoàng thượng đầu gặp đủ. Tớ họ bố tớ cho tốt, tớ thích làm đao phủ.
Miêu Xoang "Đàn hương hình – Phụ tử đối".
Đêm dần khuya, Giáp Con ngồi trên ổ rơm ấm sực, lưng dựa cột lều, mắt
lim dim như mắt thỏ. Lửa trong lò hắt lên khuôn mặt trẻ trung của hắn,
miệng hắn lẩm bẩm những câu ngốc nghếch mà chẳng ngốc ch1t nào,
những câu cứ xen vào dòng hồi ức của ta, kết nối hồi ức với sự thật trước
mắt, "Cha, bản tướng của Hoàng thượng là con gì?", "Cha, Thái hậu có vú
không?"
Ta hốt hoảng vì chợt ngửi thấy mùi khét bốc lên từ đáy ghênh, chợt hiểu ra,
ta luộc trong dầu chứ không phải luộc trong nước. Luộc trong nước thì dừ,
luộc trong dầu thì cháy. Ta bật dậy khỏi ổ, gọi to:
- Giáp Con, lại đây mau!
Ta chạy tới bên ghênh dầu, không kịp lấy kẹp, nhón hai thanh kiếm đàn
hương ra khỏi ghênh, đem đến trước đèn lồng, xem kỹ. Chúng thơm phức,
lấp lánh màu đen, có vẻ chưa cháy. Ta lấy vải lót tay cho đỡ nóng, lau sạch
dầu, nắn thử, ơn trời, chúng chưa cháy! Cháy là những miếng thịt bò. Ta
lấy muỗng vớt những miếng thịt ra, vứt sang bên. Tên đầu mục lẻn vào, thì
thào:
- Có sao không, ông?
- Không sao cả.
- Không sao thì tốt.
- Lão Tống, bố tớ nay là quan Thất phẩm, tớ không sợ các ông nữa – Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.