ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 107

Tôi đi ra cùng nàng, tiến thẳng tới phòng tiệc lớn nơi hầu hết người thân bạn
bè đang tụ họp. Một vài người bạn ra ngoài kéo tôi vào phòng, vừa để xem
tôi có mạnh khỏe sau nhiều ngày lênh đênh trên biển không, vừa giúp tôi
chuyển đồ đạc xuống tàu. Sau đó, mọi người vây chặt lấy tôi, và gần như tôi
không có chút ít thời gian nào được trò chuyện một cách thân tình với công
nương Kirati cả.

Trong lúc xuống tàu, tôi ngỏ lời muốn mời nàng về nhà để có thêm thời gian
trò chuyện.

“Ta xin phép cáo lui, Nopporn. Cậu nên dành ngày hôm nay cho họ hàng
thân thiết của cậu”.

“Chẳng có người thân nào mà lại muốn ngồi với tôi suốt cả ngày đâu”.

“Ít nhất cũng có cha của cậu. Ngài ấy chắc chắn sẽ muốn nói chuyện với con
trai của ngài trong nhiều giờ đồng hồ sau suốt khoảng thời gian xa cách tới
tận bảy, tám năm trời. Và còn cả những người khác nữa”.

“Công nương chắc không vội nói tất cả mọi chuyện với tôi trong vỏn vẹn
một ngày thôi chứ?”. Tôi trả lời với tiếng cười lớn cùng điệu bộ khá thận
trọng.

“Chúng ta gặp nhau vào hôm khác nhé, Nopporn”.

“Nếu như vậy, tôi sẽ đến thăm công nương sớm nhất có thể”. Tôi thuận theo
mong muốn của nàng.

Lần gặp lại đầu tiên giữa tôi và công nương Kirati ở Băng Cốc đã khép lại
nhanh chóng và quá đỗi giản đơn như vậy.

Trải qua nửa ngày náo nhiệt bởi sự đón chào và được nghỉ ngơi chút ít vào
lúc chiều, đến buổi tối, sau khi dùng bữa xong, tôi ngồi trò chuyện với cha ở
phòng nghỉ. Trong cuộc nói chuyện khá dài ấy, chúng tôi có nhắc đến cả
công nương Kirati.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.