ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 40

suy nghĩ một cách thường xuyên, chúng ta sẽ không cảm thấy cuộc sống vô
vị nữa, cuộc sống của bản thân cũng được thư giãn. Dù chúng ta ở địa vị nào
đi chăng nữa, những suy nghĩ hỗn loạn sẽ không thể đi theo con đường tích
cực, nó thường kết thúc bởi sự chán nản ủ ê. Phụ nữ ở địa vị như ta rất cần
công cụ giúp đỡ theo cách này. Nếu ta không có điều gì để nghĩ đến theo
hướng có ích, chắc chắn ta sẽ suy nghĩ tiêu cực hoặc sai lầm. Điều này là
nguyên tắc cơ bản, và ta có thể nói rằng, khi ta dành tình yêu cho nghệ thuật,
nghệ thuật cũng trở thành người bạn tốt nhất của ta. Ta nói dài dòng quá, cậu
chắc là thấy nhàm chán rồi hả?”.

“Tôi cảm thấy rất thú vị khi nghe câu chuyện của công nương”. Tôi trả lời
một cách chân thật. “Tôi muốn... nhưng sao lời khen ngợi từ đáy lòng của
tôi lại trở thành điều khiến công nương e ngại vậy? Hay là sự chân thành của
tôi vốn đã là thứ đáng e ngại rồi”.

“Cậu tự trả lời câu hỏi của cậu rồi đấy, vậy còn muốn ta trả lời sao nữa”.

“Công nương thật là thông minh, thông minh ở tất thảy mọi thứ khiến tôi
không theo kịp dù là bất cứ chuyện gì”.

“Không, ta nghĩ rằng cậu có con đường riêng của cậu rồi, cậu không cần đi
theo ai cả, cậu nên tự hào về điều đó”. Nàng dừng lại chốc lát, vén tay áo
kimono của mình lên rồi nói tiếp: “Hôm nay thời tiết không nóng, luôn có
gió thổi nên ta cảm thấy hơi lạnh chân một chút”.

Tôi cởi chiếc khăn mùi xoa lớn ở cổ mình ra rồi phủ quanh bàn chân trắng
nõn của nàng.

“Ôi trời!”. Nàng thốt lên cùng tiếng cười nhỏ nhỏ, “Sao lại lấy khăn quàng
cổ của cậu phủ lên chân cho ta vậy, không hợp chút nào đâu”.

“Công nương không biết ư, bàn chân của công nương còn xinh đẹp hơn cổ
của tôi nữa, vì thế cần được chăm sóc tốt hơn”.

Công nương Kirati thở dài. Hành động này đủ để tôi tự hiểu rằng nàng
không muốn từ chối lời khen ngợi của tôi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.