ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 87

“Tạm biệt, cậu bé của ta”. Nàng nói rất khẽ. Tuy vậy, giọng nàng vẫn run
rẩy, rồi im lặng, môi nàng mím chặt.

“Hãy luôn nhớ tới tôi”.

“Ta sẽ luôn tới nhớ tới cậu. Tạm biệt”.

“Tạm biệt”. Tôi cắn chặt răng. Tôi phải cố gắng hết sức để nước mắt không
tuôn ra trước mặt mọi người, để bảo vệ cho danh dự của người phụ nữ mà
tôi yêu nhất.

“Tạm biệt”.

Chúng tôi đi theo những người khác rời khỏi phòng lớn. Tới lúc rời tàu, ngài
hầu tước đón nhận lời từ biệt từ đám đông thêm một lần nữa. Trong lúc hỗn
độn ấy, tôi chỉ có khoảng một phút ở gần công nương Kirati và cách xa
những người khác.

Nàng đưa tay cho tôi lần cuối.

“Công nương có yêu tôi không?”. Tôi thì thầm hỏi nàng.

“Nhanh rời tàu đi, Nopporn”. Nói xong, nàng đưa tay lên ôm mặt trong giây
lát. “Nhanh đi đi, ta không chịu đựng nổi mất”.

Nàng cắn chặt môi dưới, tôi cũng làm như vậy. Cả hai chúng tôi mắt ướt
nhòe, nhưng vẫn cố gắng kìm lòng để nước mắt không rơi xuống.

“Tạm biệt”. Tôi thầm thì lời cuối.

Khi buông tay nàng, tôi có cảm giác trái tim tôi đã gắn liền với bàn tay xinh
đẹp đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.