ĐẰNG SAU LỚP MẶT NẠ - Trang 12

“Ngài không phải người mà ta được trả tiền để bắt.” Luther nói. “Mục

tiêu của ta vừa bị trúng một loại kịch độc làm từ nọc nhện. Xem ra hết gây
chuyện được rồi. Mà tìm ra thuốc độc cho cậu mất công thật nhé.” Luther
nâng cằm cậu lên, ngón tay cái trầm tư vuốt nhẹ qua đôi môi của chiếc mặt
nạ. “Đám hộ vệ các người hiển nhiên là miễn nhiễm với quá nhiều loại độc
dược. Ta đã phải lùng sục cùng trời cuối đất, sau đó còn phải lên kế hoạch
đầu độc cậu. Ta đã ngờ là không bỏ độc vào thức ăn được. Kế hoạch xem ra
suôn sẻ hơn ta tưởng nhiều.”

Hắn thô bạo đẩy cằm cậu ra, làm đất trời quay cuồng trước mắt cậu.

Cơ thể cậu đang tìm cách chống chọi với chất độc, nhưng có vẻ như sau
bao khó khăn rốt cuộc Luther đã tìm được một loại độc dược cậu không
hóa giải được.

Kasumi tự hỏi liệu Luther có biết rằng một khi cậu không chết, chất

độc này sẽ không bao giờ tổn hại cậu được nữa. Tốt nhất là nên giữ kín bí
mật đó. Không còn hơi sức nữa, cậu ngả đầu lên bàn nhưng vẫn cố gắng
không ngất xỉu.

Nếu cậu chỉ còn có thể nghe, cậu sẽ nghe kỹ từng lời.
“Tại sao mi giết thuyền trưởng?”
“Hắn không phải người của ta.” Luther đáp. “Rất tiếc, nhưng để hắn

toàn mạng quay về sẽ gây bất lợi cho bọn ta. Theo những gì ta nghe được ở
cảng, hắn có biến đi cũng không ai nhớ. Ông bạn sẽ sớm nhận ra bọn ta
nhập vai thủy thủ lịch lãm rất xuất sắc, nhưng tên nào cũng là tội phạm từ
trong máu mà ra thôi.”

Minoru nói gì đó Kasumi nghe không rõ sau một hồi chiến đấu quyết

liệt, cậu cũng đành chịu thua chất độc đang xâm chiếm ý thức mình.

Cậu thề rằng tên học giả mạo danh đáng nguyền rủa sẽ phải trả giá, rồi

chìm vào bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.