ĐẶNG THÁI SƠN - NGƯỜI ĐƯỢC CHOPIN CHỌN - Trang 33

Những năm 1950, bố Sơn, nhà thơ Đặng Đình Hưng, có tham gia

phong trào Nhân văn – Giai phẩm, từ đó, rắc rối theo ông suốt
nhiều năm.

Một ngày nọ, nhân viên nhà nước phụ trách tuyển người đi du học

hỏi Sơn thế này:

“Trong thời gian chiến tranh, anh đã ở suốt bên mẹ phải không!

Bố anh thì ở bên nhà ông bà nội, và anh chỉ biết sống với mẹ mà
thôi. Nếu là như vậy thì anh có thể được chấp nhận cho đi du học
nhưng… anh có đồng ý điều này không?”

Sơn không trả lời được gì cả.

Mối quan hệ giữa bố mẹ Sơn, từ lâu đã không được tốt cho

lắm. Bố anh không có thu nhập ổn định, nên mẹ đã phụ trách việc
nuôi nấng Sơn. Ngay cả việc học hành của anh cũng do một tay mẹ
gánh vác. Trong thời gian chung sống, bố mẹ Sơn lúc nào cũng cãi
nhau. Sơn lớn lên trong một tâm trạng luôn lo sợ, bất an.

Khi hai người quyết định ly dị, anh cảm thấy thoải mái hơn là

nuối tiếc hay đau khổ, cảm thấy như được giải thoát khỏi cảm giác
lo sợ. Họ bắt đầu phân chia tài sản. Bố anh lấy một chiếc xe đạp,
cái quạt bàn và cái chảo. Mẹ thì lấy cái giường, cái tủ, một chiếc xe
đạp và cái nồi. Nhà thì là nhà thuê, không có tivi, tủ lạnh; cây đàn
piano là đồ mượn của nhà trường.

Lúc 7 tuổi, Sơn vào lớp sơ cấp của Nhạc viện Hà Nội, sau đó lên

trung cấp, rồi tiếp tục học chuyên sâu, anh tốt nghiệp vào năm
1976.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.