ĐẶNG THÁI SƠN - NGƯỜI ĐƯỢC CHOPIN CHỌN - Trang 57

cũng không cảm thấy bị lay động. Vậy, sống trên đời này, cái gì là
quan trọng nhất? Điều đó phụ thuộc vào sự đánh giá của mỗi người.

“Đối với tôi, sống một cách khiêm tốn là điều quan trọng

nhất. Tôi hoàn toàn không hứng thú gì với tiền tài, vật chất. Tôi
yêu âm nhạc, tôi thích một đời sống tĩnh lặng, tôi muốn sống
trong khoảng không gian của riêng mình. Cuộc sống một mình rất
hợp với tính cách của tôi!”

Điều này có phần là do anh bị ảnh hưởng từ mẹ anh.

“Được lắm, Sơn. Trẻ con thì phải biết nghe lời. Nếu con đạt

được thành tích tốt thì sẽ được mọi người khen ngợi, nhưng điều đó
có được cũng là nhờ mọi người giúp đỡ cho con thôi. Trẻ con thì phải
biết nghe lời bố mẹ, thầy cô, những người lớn tuổi hơn mình, đó
mới là đứa trẻ ngoan, con hiểu chưa!”

Mỗi ngày bà Liên đều nhắc nhở anh bằng những lời răn như

thế. Vì vậy, Sơn luôn là một đứa trẻ ngoan, không bao giờ để cho mẹ
nổi giận. Với cái suy nghĩ là mình không được làm sai chuyện gì nên
lúc nào anh cũng sợ. Sự nhút nhát này đã dần hình thành nên tính
cách của anh, bởi vậy, khi nghe mình đoạt giải nhất trong cuộc thi
piano Chopin, anh đã cảm thấy sợ hơn là vui mừng.

trường học, Sơn là một học sinh gương mẫu. Lúc nào cũng chăm

chỉ học hành, luôn thật thà, chất phát và lễ phép với mọi người. Dù
gặp bất cứ khó khăn nào, anh cũng không than thở một tiếng.

Sống ở làng, điều kiện học tập rất khó khăn, phải ngồi học

trong những phòng tạm bợ chật hẹp, Sơn lại thuận tay trái nên gặp
nhiều khó khăn. Điều làm anh khó chịu nhất là bị các bạn khác
lây chấy qua mình, anh cảm thấy rất ngứa ngáy. Để trị chấy, mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.