ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 328

“Không cần, mẹ và ba con đã quen làm nông, ngày nào mà không được làm
là không chịu nổi. Lên đấy chắc chắn sẽ sống không quen, mà nhà chúng ta
mới xây lại, cuộc sống cũng thoải mái. Ba mẹ sống thế này là đã thoả mãn
rồi. Hàng tháng con gửi về nhà nhiều tiền như vậy, hàng xóm đều rất
ngưỡng mộ, đâu có gì buồn phiền nữa”.

Tuy mẹ nói thế, nhưng trong lòng Giản Tình vẫn muốn đón ba mẹ lên thành
phố sống.

Buổi chiều Giản Tình nói với mẹ là muốn sắp xếp thời gian đi gặp Diệu
Ngọc, không ngờ tới buổi tối, thím Lưu và Diệu Ngọc đã sang nhà chơi.

Trong ấn tượng của Giản Tình, Diệu Ngọc là một cô bé thích tết hai bím
tóc, cài thêm hai chiếc nơ hình con bướm. Lần này gặp cô, ấn tượng của
Giản Tình hoàn toàn thay đổi. Có lẽ vì đã lấy chồng, làm mẹ, Giản Tình
cảm thấy lời nói, cử chỉ của Diệu Ngọc đều rất khách sáo, là một người phụ
nữ rất thành thục và khôn khéo.

Nhớ rõ năm đó, Diệu Ngọc viết thư cho cô, tâm sự với cô về việc thích một
anh chàng. Loại tình cảm ngây ngô đơn thuần này, nay ở trên người Diệu
Ngọc, không tìm ra được bao nhiêu.

Có lẽ mọi người đều giống nhau, khi trưởng thành, năm tháng trôi qua, còn
ai có thể giữ được tính chân thực của trẻ thơ kia đâu. Nói vậy, trong mắt
Diệu Ngọc, mình cũng đã trở thành một người xa lạ.

“Nghe thím Giản nói Tiểu Tình đã làm trưởng ban rồi phải không?” Diệu
Ngọc vừa ngồi xuống liền nói không ngừng, đầu tiên là ôn lại quá khứ, rồi
dần dần đề cập đến hiện tại. Tất cả đều là cô khơi chuyện.

“Chỉ là chức vụ nhỏ thôi mà.” Giản Tình khiêm tốn đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.