ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 354

“Đây là ruộng của chú Lưu, vừa rồi gặp, chú ấy bảo cứ tha hồ mà lấy. Vừa
nãy ba cũng cho chú ấy hai mớ rau, coi như có đi có lại”. Ba Giản Tình
cười ha ha giải thích.

Phương Khiêm cũng mỉm cười gật đầu, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Giản
Tình, đặt vào tay mình xoa xoa, “Anh không cần ai giúp. Gốc mía này còn
chưa đến mức làm khó anh, anh tự tay bẻ mía chắc chắn sẽ rất ngọt”.

Giản Tình bị những lời của anh chọc cười, cô liếc anh, nói: “Anh bẻ thì sẽ
ngọt? Nhưng đừng chọn gốc nào có sâu đấy nhé”.

“Đây là do bác chọn, làm gì có sâu”. Phương Khiêm nhìn cô rồi lại xoay
người tiếp tục bẻ mía.

Giản Tình cười thầm, bạn trai mình quả nhiên rất nham hiểm, nịnh bợ mà
cũng hạ bút thành văn, không để lộ sơ hở, làm ba cô bên cạnh cười tươi rói
như hoa.

Lúc trở về, ba Giản Tình vác hai vây mía đi đầu, Phương Khiêm khiêng hai
cây đi phía sau, Giản Tình cầm áo khoác giúp Phương Khiêm đi bên cạnh.

“Môi trường ở đây không ô nhiễm, không khí cũng rất trong lành”. Phương
Khiêm ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng trên cao, nhẹ nhàng nói.

Giản Tình gật đầu, “Yên tĩnh hơn nơi thành thị”.

“Chờ sau này anh nghỉ hưu, con cái trưởng thành, chúng ta về đây sống
nhé”. Giọng nói của anh vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng ý tứ lại làm Giản Tình
sốc nặng.

Lờ đi bộ dáng ngây ngô của cô gái nhỏ, Phương Khiêm tiếp tục nói: “Vừa
nãy anh nói chuyện cùng bác, mảnh đất cạnh nhà vẫn để không, anh bỏ tiền
ra mua, rồi lúc nào xây thì tính tiếp, em thấy thế nào? Hay em thích ở trong
thành phố?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.