ĐÁNH CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 136

có thể cô không căm ghét anh như cô thể hiện hay cố quyến rũ anh để rồi
làm tan nát trái tim anh như anh đã làm với cô.

Oliver ngừng nhai. Diane của hai năm trước không xảo quyệt như hiện

tại… Anh chậm rãi nở nụ cười. Anh không thể nhớ ra người cuối cùng dám
ăn miếng trả miếng với anh là ai. Nếu cô muốn đi con đường này cũng như
đẩy cô và anh xích lại gần nhau thì lạy Chúa, anh sẽ theo đến cùng. Anh
không biết câu chuyện sẽ kết thúc ra sao, nhưng ý tưởng này không làm
anh phiền muộn như anh vẫn tưởng.

Ừm. Nhai hết thức ăn, anh đứng lên và rung chuông. Anh có một vài kế

hoạch cần phải thực hiện trong buổi sáng nay, o O o Diane bỏ qua hai cúc
áo trên cùng của chiếc đầm muslin đen giản dị và hoàn tất kiểu tóc của
mình. Cảm tạ trời đất vì Oliver đã nhắc đến Vienna. Sau tối qua cô muốn
chắc chắn anh ta biết rằng cô không mất hết lý trí và quên sự tồi tệ của anh
ta. Cô cũng muốn bảo đảm chính bản thân vẫn nhớ.

Ôi, anh ta cứ làm cô rối loạn không ngừng. Chuyện quái quỷ gì xảy ra

với anh ta khi gọi bữa sáng đến trong lúc cô chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi
của anh ta. Tối qua đã khiến cô đột ngột nhận ra. Gã đàn ông kia cần nếm
trải một nỗi đau khổ cực lớn. Chừng nào cô còn giữ vững quá khứ của họ
trong đầu thì cô sẽ là người bắt anh ta chịu đựng sự đau đớn đó.

Cô xỏ giày, rồi cau mày vì ngón chân trái dẫm phải thứ gì đó cứng nhọn.

Cô ngồi xuống, luồng tay vào giày và lôi ra một mảnh giấy được gấp lại.
Nếu cô cần giúp, cô đọc xong dòng chữ bay bổng của Jenny, thì hãy nói
“mứt cam” khi cô rời khỏi căn hộ đó.

Trước đây họ đã dùng mánh lới này, khi cô bắt đầu gặp mặt các chủ nợ

giận dữ của Frederick. ‘Mứt cam’ dường như là một từ an toàn dù cô chẳng
ưa gì nó. Nhét mảnh giấy vào túi, cô tiếp tục mang giày và ra khỏi phòng,
Oliver vẫn ngồi uống trà trong phòng khách buổi sáng. NHìn qua khay thức
ăn cô thấy rằng anh ta đã có một bữa sáng ra trò.

“Gài cúc áo cho tôi được không”, cô hỏi, xoay lưng lại phía anh.
Một giây sau cô cảm nhận được anh từ từ tiếp cận cô, những ngón tay

ấm áp chạy dọc bả vai cô. “Em có quần áo không phải màu đen không?”

“Có chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.