ĐÁNH CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 138

Với buổi lễ khai trương và cả đêm trên giường Oliver, cô hầu như không

ăn uống gì, và mẩu bánh mì nước kia cũng không xoa dịu được cơn đói của
cô. Liếc mắt về phía cánh cửa phòng ngủ mở toang, cô ngồi vào chiếc ghế
anh ngồi lúc nãy và nhanh chóng xử lý một lát thịt xông khói và phần trứng
còn lại.

“Em muốn dùng thêm không?”, anh vừa hỏi vừa bước vào phòng.
Cô nhảy dựng lên. “Không. Trừ phi anh muốn chúng ta ra ngoài đến tận

bốn giờ sáng.”

“Tôi nghĩ chúng ta sẽ trở lại giường trước thời điểm đó”, anh dài giọng.

“Gài cúc giúp tôi chứ?”

Xoay người lại, cô nhìn thấy anh mặc một chiếc quần dài màu đen, áo

vét đen, áo gi lê đen đang khoác hờ ngoài áo sơ mi và cà vạt đen. “Anh
đang trêu tôi đấy à?”

“Tôi nghĩ trang phục của chúng ta nên đồng bộ với nhau. Tôi khó lòng

mặc sặc sỡ hơn mà trông không giống một gã công tử bột diêm dúa phải
không? Gài cúc áo cho tôi đi nào.”

“Anh không cần tôi giúp.”
“Em cũng đã không cần.”
Diane thở hắt ra, vờ tỏ vẻ chán chường. Nhưng cũng có thể là thật. Anh

ta làm cô tức tối đến mức không phân biệt được cảm xúc nữa. Sao lại có
người có thể vừa đáng ghét lại đồng thời cuốn hút được nhỉ? Cô dứng lên,
bước dến kéo mạnh hai vạt áo gi lê vào nhau. Anh không xê dịch một inch.
Không thèm ngước mắt nhìn anh, cô nhanh tay gài lại một tá khuy áo trên
chiếc gi lê đen và lùi lại.

“Anh có cần tôi giúp chải đầu không? Cạo râu nữa?”
“Không. Em cần ví xách tay chứ?”
“Còn tuỳ thuộc anh có ý định bỏ rơi tôi ở chốn khỉ ho cò gáy nào đó để

tôi tự tìm đường về nhà không.”

Anh nheo một mắt. “Tôi sẽ không bỏ rơi em ở bất cứ đâu.”
À, mở màn rồi. “HỪ, sự thay đổi tốt đẹp đấy.”
Lầm bầm gì đó nghe rất khó chịu, anh dẫn cô ra cửa trước. Khi cửa mở,

Jenny đang đứng cách họ chỉ hai foot (1) và trừng mắt nhìn anh. “Chúc cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.