ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 158

- Thầy có nêu tên những người dính líu trong cuộc?

- Mình đã xác định từ đầu, đằng nào chuyện cũng vỡ lở rồi, chỉ mình

mình chịu là đủ. Có khai ra, cũng chẳng ai gánh nhẹ tội cho mình, lại làm
khổ họ.

- Thật thế chứ? Lưu Văn Đằng nhìn thẳng vào tôi gặng lại.

- Cậu bảo sao? Mình khai cậu?

Đằng cúi xuống cầm cái chén nhấm nháp, rồi anh ta ngửng lên nhìn tôi

lần nữa, bảo:

- Chính Tất Bình nói với em là thầy khai ra em và Huy Tuấn, có cả ghi

hình, ghi âm. Chỉ có hai quan chức thầy làm vậy, còn đối với các chủ doanh
nghiệp, cán bộ loàng xoàng thì không có bằng chứng, chỉ là nói mồm.

Tôi cũng bất ngờ trước câu xổ toẹt ấy của Đằng. Sau cuộc gặp với Tất

Bình, thiếu tá phó phòng cảnh sát điều tra công an tỉnh, cũng là bạn học
thời phổ thông với Đằng ở quán Ngon, cậu ta đã đến tìm gặp tôi lần nữa
ngay tại đây. Cậu ta nói chỉ là muốn đến để biết nhà thầy. Lúc ngồi nói
chuyện cậu cũng hứa sẽ cố gắng làm cho hồ sơ vụ án thuận lợi nhất để
giảm nhẹ tội cho tôi. Đến khi tiễn cậu ta ra cửa, cậu mới hỏi một câu bâng
quơ: Anh bạn chủ tịch huyện của em cũng hoa lá cành lắm thầy nhỉ? Tôi
cũng nói chơi chơi, ừ thì các cậu còn trẻ, có quyền chức, muốn gì chẳng
được. Cậu ta lại hỏi, như thể đang vui câu chuyện mà hỏi: Anh Huy Tuấn
thân với sếp em lắm, cũng có nhiều thế lực đấy, thầy đã gặp lần nào chưa ạ?
Tôi trả lời ngắn gọn: Đôi lần. Không thân, chỉ thấy anh ta còn trẻ đã có
chức sắc cao, đối nhân xử thế cũng giỏi lắm. Rồi cậu ta bảo: Thầy ghi lại số
máy của em để khi cần thì liên hệ. Khi tôi rút máy ra ghi xong, cậu cười
bảo: Máy của thầy hiện đại ghê, có cả chụp hình, thâu âm, thầy vẫn dùng
đến luôn chứ ạ. Có chụp được bức ảnh “nuy” nào không đấy. Tôi cười cũng
nói chung chung là “nuy” thì khó gì, khi cần vẫn dùng, ảnh cũng nét lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.