ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 175

câu ấy. Tôi thán phục bảo: Anh là dân miền biển mà biết về miền núi còn
hơn cả em đấy!

Đến một chỗ nước khá sâu, trên bờ toàn đá cuội to cỡ quả trứng ngỗng

trắng phau, Quang Hanh bỗng nói là chỗ này mà nhẩy xuống tắm thì sướng
lắm đây. Tôi liền bảo: Anh xuống tắm cho mát, em chờ. Anh nhìn tôi lắc
đầu: Nói thế chứ anh có mang quần áo thay đâu. Thì “nuy” ra cũng được,
tôi buột miệng nói câu ấy. Anh cười, đỏ mặt không nói gì.

Quãng suối thật vắng vẻ. Chỉ nghe tiếng nước chảy ào ào, thỉnh

thoảng có chú gà rừng từ lùm cây xa gáy vang gọi bạn. Mặt trời dần khuất
sau ngọn núi phía trước mặt, để lại một ráng mây mầu đỏ lóng lánh trên
nền trời. Anh ngửng mặt, chỉ tay về phía dãy núi ấy:

- Hoàng hôn. Đẹp chưa kìa!

Khuôn mặt anh được hoàng hôn nhuốm đỏ, càng trở nên đẹp ngời

ngời. Tôi đang đứng bên cạnh, không kìm được chợt gọi tên anh. Anh quay
sang. Tôi dướn người bá cổ anh hôn. Tôi cứ ôm chặt anh, rồi thổn thức nói
trong hơi thở:

- Anh ơi! Anh ơi!

Anh trơ ra đấy trong giây lát, không có phản ứng gì. Tôi như đu lên

người anh, môi tôi lướt trên môi anh. Ghì xiết. Mãi sau anh khẽ khàng gỡ
tay tôi khỏi cổ mình và nói thì thầm:

- Ta về thôi em nhỉ.

Tôi cảm thấy bẽ bàng, ngồi thụp xuống, khóc nức lên. Anh lại cúi

xuống lay vào vai tôi nhẹ nhàng bảo:

- Về em. Tối rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.