ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 185

Nhìn cử chỉ, nghe giọng nói của Lưu Văn Đằng với con gái, tôi đã

cảm thấy có điều gì đó không bình thường, trong lòng bỗng lo lắng. Nhỡ
tin dữ là có thật thì biết làm sao đây?

Lưu Văn Đằng ngồi vào ghế, nói với tôi:

- Thưa thầy. Hôm nay sinh nhật thầy, bố con em đến chúc mừng thầy

và em cũng có một món quà nhỏ tặng thầy làm kỷ niệm.

Nói rồi anh tỏ ra bối rối vì đã đi vào tay không, anh xin lỗi tôi bảo là

cái tặng phẩm để ngay bên cạnh mà lại quên. Diệu Thúy cười, bảo là tự
dưng sao hôm nay bố đãng trí thế, để con ra xe lấy cho.

Chờ cô bé đi hẳn ra ngoài hiên, tôi nhìn thẳng vào Lưu Văn Đằng hỏi:

- Có đúng là chưa có kết quả xét nghiệm không?

Lưu Văn Đằng tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn tôi, hỏi lại:

- Sao thầy hỏi thế ạ?

- Tôi linh cảm là đã có kết quả. Nhưng…

Chưa để tôi nói hết câu, mắt anh đã có ngấn nước đỏ hoe, giọng trở

nên nghẹn ngào:

- Kết quả là dương tính với HIV, thầy ơi!

Tôi chợt rùng mình, bàng hoàng. Mãi sau mới nói với anh ta:

- Nhưng sẽ không thể giấu mãi được.

- Em cũng biết vậy. Lúc nãy lại không đủ can đảm nói ngay với cháu

về cái điều nghiệt ngã ấy. Theo thầy thì phải làm thế nào bây giờ?

Tôi ngồi thừ có lẽ đến vài phút, câu trả lời thật không dễ, tôi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.