ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 97

Bích Thuận nghe tôi nói, nét mặt đỡ căng thẳng. Cô lại hỏi:

- Bác gặp em ấy trong quán, thấy tinh thần nó thế nào ạ ?

- Nó giấu mọi chuyện. Cũng phải thôi, vì mới lần đầu gặp. Phải nói

thật với cháu điều này nữa. Bác chỉ có một người con gái, nếu còn thì đã ba
mươi tuổi rồi. Nó bị mất trong một tai nạn hy hữu khi đi tắm biển năm
mười tám tuổi. Điều làm bác quan tâm đến Diệu Thúy chính là gương mặt,
dáng người nó giống hệt như con gái bác trước khi mất. Đấy, cái nguyên cớ
chỉ đơn giản có vậy. Bác lên đây cũng là muốn báo cho gia đình Thúy biết
để tìm cách đưa nó về. Song tiếc là đến giờ này vẫn chưa tìm thấy nó. Cháu
thân với Diệu Thúy, biết đâu chẳng có những thông tin giúp được cho bạn
vượt qua những khó khăn trong

lúc này.

- Bác đã nói vậy, cháu tin bác- Bích Thuận nói- Đúng là Diệu Thúy

không học giỏi như chị nó là Bích Hường, nhưng cũng không phải học
kém. Nói thật với bác, cháu mới là đứa học kém, kém nhất các môn tự
nhiên. Cho nên nói nó bỏ nhà đi như lời chú Đằng thì không phải. Cháu
biết nó bỏ nhà đi vì chuyện gì. Hôm đó chính cháu gặp, vừa báo với nó cái
chuyện tồi tệ ấy là Diệu Thúy xịu mặt, bỏ tiết học sục tìm đến bố nó
ngay…

***

Gần trưa, câu chuyện của tôi với Bích Thuận vừa xong thì đã có điện

thoại Huy Tuấn gọi tìm tôi. Và chỉ ít phút sau anh đã cho xe đến đón. Câu
chuyện mà cô nữ sinh vừa tốt nghiệp phổ thông trung học ấy kể làm tôi hết
sức bất ngờ, ngồi trên xe quay về Ủy ban mà đầu óc cảm thấy bức bối
không yên. Thời nay có chuyện đảo lộn các chuẩn mực đạo lý, luân lý đến
vậy sao? Một số kẻ lại có thể sống buông thả đến vậy sao? Và giờ đây
dường như họ vẫn chưa dừng lại, còn có thêm những âm mưu mới? Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.