DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 116

Nàng không nhận ra là nàng thốt to suy nghĩ của mình bằng lời

cho đến lúc Duncan trả lời nàng. “Không đâu.”

“Cuối cùng chúng ta về nhà rồi,” Gilard hét lên. Ánh mắt anh

nhìn thẳng vào Madelyne. Phần lớn khuôn mặt của nàng bị che
khuất nhưng những gì anh có thể thấy là một vẻ mặt rất thanh thản.
Anh nghĩ nàng có thể đang ngủ và lấy làm mừng vì điều ấy. Thực ra
Gilard không biết tiếp tục đối xử với tiểu thư Madelyne như thế nào
bây giờ cả. Anh đang trong một trạng thái cực kỳ lúng túng. Anh đã
coi khinh nàng. Và nàng đáp lại anh thế nào? Sao nào, nàng thật sự
đã cứu mạng anh. Anh không thể hiểu tại sao nàng đến trợ giúp anh
và anh mong muốn được hỏi điều đó. Dù vậy anh không làm vì anh
có cảm giác anh sẽ không thích câu trả lời của nàng.

Khi Gilard thấy bức tường thành lờ mờ hiện ra trên bầu trời phía

trước họ, anh thúc ngựa vượt qua Duncan để có thể là người đầu
tiên đi vào sân pháo đài. Theo nghi thức truyền thống, Duncan được
chọn là người cuối cùng đi vào nơi an toàn được bảo vệ bằng những
bức tường đá dày. Những người lính thích trình tự này, vì điều đó
nhắc nhở mỗi người trong bọn họ rằng lãnh chúa của họ đặt mạng
sống của họ lên trên mạng sống của chính lãnh chúa. Dù mỗi người
đều đã thề trung thành với Nam tước Wexton và sẵn lòng tham gia
vào trận chiến cùng Nam tước thì họ cũng biết họ có thể tin tưởng
vào sự bảo vệ của người lãnh đạo của họ.

Đó là một mối liên kết dễ dàng. Niềm kiêu hãnh là cái rễ. Đúng,

mỗi người họ đều có thể khoe rằng họ là một trong số những chiến
binh ưu tú nhất trong đội quân của Duncan.

Người của Duncan là những người lính được huấn luyện tốt nhất

ở Anh. Duncan đo lường sự thành công bằng những thử nghiệm mà
người bình thường hẳn không thể gặp được. Người của hắn được
chọn lựa cân nhắc kỹ càng và rất ít, dù họ có gần 600 người tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.