DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 128

Edmond gật đầu. Anh đóng hết mọi suy nghĩ trong đầu lại ngoại

trừ nhiệm vụ của anh. Chuẩn bị tinh thần đón nhận tiếng thét mà
anh biết sẽ xảy ra ngay khi anh chạm vào nàng, rồi anh bắt đầu lau
rửa vết thương.

Nàng không hề thốt ra một tiếng nào. Thỉnh thoảng trong suốt

quá trình đó, Duncan ngồi xuống giường, Madelyne lập tức quay
mặt về phía hắn. Nàng hành động như thể nàng đang cuộn mình
ngay bên dưới hắn. Móng tay nàng bấu chặt vào đùi hắn, nhưng hắn
nghĩ nàng không nhận biết được nàng đang làm gì.

Madelyne nghĩ nàng không thể chịu đựng cơn đau hơn được

nữa. Nàng cảm tạ vì Duncan ở đó, dù nàng không thể hiểu tại sao
nàng lại có cảm giác như vậy. Nàng dường như không thể nghĩ gì
nhiều hơn nữa lúc này đây, chỉ thừa nhận là Duncan đã trở thành cái
neo của nàng để giữ chặt lấy mà thoát chết. Không có hắn thì sự
kiểm soát của nàng sẽ sụp đổ.

Đúng lúc nàng tin chắc nàng sắp thét lên thì nàng cảm thấy mũi

kim xuyên qua da nàng. Sự lãng quên ngọt ngào len lỏi vào tâm trí
nàng và nàng không cảm thấy gì nữa.

Duncan biết ngay Madelyne đã ngất đi. Hắn từ từ kéo tay nàng

ra khỏi đùi hắn và dịu dàng xoay má nàng cho đến khi toàn bộ
khuôn mặt nàng lộ rõ. Nước mắt ướt đẫm đôi má và hắn chầm chậm
lau sạch chúng.

“Em nghĩ lẽ ra em nên khuyến khích cô ấy hét lên,” Edmond lẩm

bẩm khi anh tiếp tục khâu vết thương lại.

“Điều đó sẽ không làm cho việc này dễ hơn cho cậu đâu,”

Duncan trả lời. Hắn đứng lên khi Edmond hoàn thành và nhìn em
trai hắn quấn một lớp vải coton dày quanh đùi Madelyne.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.