DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 169

“Anh nói gì hả?” Edmond gào lên.

“Edmond, trước khi em mất bình tĩnh, trả lời anh câu này. Lần

cuối Adela nói với em là khi nào?”

“Ở Luân Đôn, ngay sau khi chúng ta tìm thấy con bé,” Edmond

trả lời với giọng bị chọc tức, nhưng Duncan lờ đi.

“Gilard? Lần cuối chị gái em nói với em là khi nào?”

“Giống Edmond mà,” Gilard nhíu mày. “Chị ấy kể em nghe

chuyện gì đã xảy ra và đó là tất cả. Anh biết là chị ấy không nói một
lời nào với ai từ cái đêm đó.”

“Cho đến tối nay,” Duncan nhắc nhở họ. “Adela nói với

Madelyne.”

“Và anh xem đây là đấu hiệu tốt?” Edmond hỏi đầy hoài nghi.

“Adela cuối cùng cũng mở miệng nói, đúng vậy, nhưng chỉ la ó giết
người thôi, anh trai à. Chúa lòng lành, em gái đáng yêu của chúng ta
thề sẽ giết Madelyne. Em không xem đây là sự bình phục.”

“Adela sẽ quay lại với chúng ta,” Duncan giải thích. “Giờ con bé

đang giận dữ, rất dữ dội với mọi thứ trừ tâm hồn héo hon vì đau
khổ, nhưng anh nghĩ, với sự giúp đỡ của Madelyne, Adela sẽ bình
tâm.”

Edmond lắc đầu. “Khi chị Catherine đến thăm, Adela thậm chí

còn không nhìn chị ấy. Tại sao anh nghĩ Madelyne có thể giúp khi
chính chị gái của Adela còn không thể làm điều đó?”

Duncan gặp khó khăn trong việc giải thích cảm giác của hắn.

Hắn không quen thảo luận các chuyện quan trọng với hai người em
trai. Hơn thế, thói quen thông thường của hắn là ra lệnh, mong đợi
mỗi một mệnh lệnh được thi hành để làm hắn hài lòng. Duncan chỉ
huy ngôi nhà của hắn y như hắn chỉ huy đội quân của hắn vậy, và có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.