DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 183

“Tôi có một con ngựa cái dễ tính, cô có thể tập luyện với nó,” anh

ta đề xuất.

“Không được đâu, tôi nghĩ là không được,” Madelyne trả lời.

“Silenus sẽ không thích điều đó. Tôi nghĩ tình cảm của nó có lẽ sẽ bị
tổn thương và chúng ta không thể cho phép điều đó, đúng không?”

“Chúng ta không thể ư?” trông James bối rối.

“Tôi sẽ đối xử tốt với Silenus.”

“Cô muốn cưỡi con chiến mã của Nam tước, phải vậy không tiểu

thư?” James lắp bắp như thể anh ta đang bị siết cổ.

“Tôi biết nó thuộc về ai. Đừng lo lắng về kích thước của nó,”

nàng cố làm dịu đi vẻ hoài nghi trên mặt anh ta. “Tôi đã từng cưỡi
Silenus rồi.”

“Nhưng cô có sự chấp thuận của Nam tước chứ?”

“Tôi sẽ có lại nó, James.”

Madelyne lại cười, và tất cả mọi tranh cãi lý lẽ bay ra khỏi đầu

người chăm ngựa. Đúng vậy, anh ta tự nhủ, từ ánh nhìn trong đôi
mắt xanh xinh đẹp của nàng và cách nàng mỉm cười quá tin tưởng,
James đột nhiên thấy mình hoàn toàn đồng ý.

Khi Madelyne rời khỏi chuồng ngựa, người lính canh đi cạnh

nàng. Anh ta là thứ nhắc nhở nàng và với những người khác rằng
nàng không phải là một vị khách mời. Dù vậy thái độ của Anthony
đối với nàng dịu đi đáng kể. Anh ta hầu như không còn bực bội với
nhiệm vụ của mình.

Từ cách Anthony được những người lính khác chào hỏi,

Madelyne đoán rằng anh ta là một người tốt. Anh ta có một nụ cười
hấp dẫn, như nụ cười trẻ thơ, bất chấp thân hình đồ sộ và tuổi tác
của anh ta. Nàng không hiểu tại sao anh ta lại được giao nhiệm vụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.