DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 185

Bất chợt một suy nghĩ lóe lên trong đầu Madelyne, Anthony có

thể ngượng vì chỗ bị thương. Đôi tay và đôi chân của anh ta trông
ổn cả, chỉ còn ngực và …

“Chúng ta sẽ không nói lại chuyện này nữa,” Madelyne buột

miệng tuyên bố. Mặt nàng nóng bừng. Khi Anthony đột ngột chậm
bước, Madelyne biết mình đã đúng. Vết thương nằm ở nơi không
thể đề cập đến.

Dù nàng không dò hỏi Anthony về việc những người lính phải

trải qua nhiều giờ liên tục huấn luyện trong ngày nhưng nàng vẫn tò
mò muốn biết. Nàng cho rằng việc bảo vệ chủ nhân của họ là một
công việc cực kỳ khó khăn, xét đến việc người thủ lĩnh đó có quá
nhiều kẻ thù. Nàng không nghĩ mình đã vội vàng kết luận. Duncan
không phải là người dễ mến; hắn chắc chắn không tế nhị hoặc khôn
khéo. Tại sao ư, hắn chắc hẳn đã ‘tập hợp’ kẻ thù nhiều hơn bạn bè ở
triều đình của William II.

Nàng thì, thật không may, dành quá nhiều thời gian để nghĩ về

Duncan. Nàng chẳng hề quen với việc có quá nhiều thời gian mà
không phải làm gì. Khi nàng không ra ngoài đi dạo với Anthony,
nàng khiến Gerty và Maude phát hoảng với những đề nghị dọn dẹp
trang hoàng nhà cửa của Duncan cho dễ nhìn hơn.

Maude không giữ ý như Gerty. Cô ấy luôn háo hức quẳng công

việc sang một bên và tới thăm Madelyne. Bé Willie, cậu con trai 4
tuổi của Maude, cũng tỏ ra là người thích nói chuyện như bà mẹ của
mình ngay khi Madelyne tập cho bé không ngậm ngón tay cái trong
miệng nữa.

Tuy nhiên, khi ánh sáng của ngày nhạt dần, bụng nàng quặn lại

và đầu nàng đau như búa nện. Nó không có gì lạ, nàng tự nhủ, khi
một người nào đó phải xem xét đến những buổi tối trải qua cùng gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.